LỤA - Trang 57

Hervé Joncour vào thị trấn Lavilledieu chín ngày sau đó. Người vợ Hélène
trông thấy từ xa chiếc xe leo len lỏi vào nhiều bóng cây trước nhà. Nàng tự
nhủ không nên khóc và không nên bỏ trốn.
Nàng đi xuống tận cửa ra vào, mở ra và đứng ở ngưỡng cửa.
Khi Hervé Joncour đến gần, nàng mỉm cười. Anh xiết chặt người nàng
trong vòng tay, nói dịu dàng.
- Ở lại với anh, anh mong lắm.
Đêm đó họ thức khuya, ngồi trên bãi cỏ trước nhà, người này bên cạnh
người kia. Hélène kể cho anh nghe về Lavilledieu, về những tháng đợi ngày
chờ vừa qua, nhất là những ngày cuối cùng, khủng khiếp .
- Anh đã chết.
Nàng nói.
- Và chẳng còn cái gì đẹp nữa, trên đời này.
o0o
52.

Trong các nông trang ở Lavilledieu, người ta nhìn những cây dâu đầy lá
xanh tươi và thấy sự phá sản của họ. Baldabiou tìm mua được một số trứng
nhưng những con sâu tằm chết ngay khi ra ánh sáng. Số lượng tơ sống rút
từ những con sâu tằm sống sót hiếm hoi chỉ vừa đủ cho hai nhà máy dệt
làm việc, hai trên bảy nhà máy trong vùng.
- Cậu có ý nào không ? Baldabiou hỏi .
- Một ý, Hervé Joncour trả lời .
Ngày hôm sau anh loan báo cho mọi người biết là anh có ý định, vào mùa
hè này, bắt đầu cho xây cái công viên xung quanh nhà anh. Anh thu dụng,
đàn ông, đàn bà trong thị trấn, hàng chục người. Họ đốn cây, đào góc trên
ngọn đồi, san một số chỗ cho bớt dốc, làm cho sườn đồi dẫn xuống thung
lũng trở nên thoai thoải. Bằng cây cối và hàng rào, họ dựng lên những mê
cung nhẹ nhàng và thấy sướng. Bằng đủ loài hoa, họ tạo ra những mảnh
vườn hiện ra bất ngờ giữa những lùm cây bulô như những quảng rừng trông
bất ngờ hiện ra khi ta đi trong rừng. Họ bắt nước từ sông lên, rồi cho nước
chảy xuống, từ đài nước này sang đài nước nọ, cho đến ranh giới phía tây

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.