LỬA ĐẮNG - Trang 315

Ngán ngấm.

Buồn tủi.

***

Ai bảo không thể quên được mối tình đầu? Mình thì quên được! Bởi đấy là
con người bạc bẽo. Lần gặp đầu tiên trong tiệc sinh nhật ấy, anh ta nổi bật
trong đám bạn bè. Một thanh niên đẹp trai, hào hoa. Hơi phóng túng một
tí. Hơi sắc dục một tí Cũng dễ hiểu. Mình đẹp mà người ta thích thì có gì
lạ. Mà mình cũng thích anh ta cơ mà. Những động tác nhảy mới đẹp làm
sao. Đâu phải chỉmình đắm đuối nhìn theo. Tất cả bọn con gái có mặt hôm
ấy đều thế. Anh ta đến trước mặt mình, khen mình đẹp. À không, không
khen mình đẹp, mà lại cám ơn mẹ mình đã sinh ra một bông hoa đồng nội
tuyệt mỹ thế này, để lần đầu tiên trong đời, anh ta được chiêm ngưỡng.

Người con gái nào được khen như thế chả sướng run người. Đến lúc đưa
mình vào phòng bát karaoke mới chết chứ! Cái đôi đang ở trong phòng, chỉ
có cô gái hát. Hát lấy lệ. Hát gọi là. Hát cốt để có tiếng. Hát thế nào được,
khi gã con trai nằm gồi đầu lên đùi cô ta, một tay quàng sau lưng người
tình, ép chặt vào mình. Tay kia mân mê đầu vú, đầu vúbên kia là cái miệng
tham lam nhứ đứa trẻ đói sữa, cứ vục vào, hết mút lại bặm môi nhay nhay.

Cảnh ấy… và anh ta… Hôn như voi mút, buộc mình phải đưa lưỡi ra. Tiết
mục đấu lưỡi làm mình tê tê khắp người. Đến lúc anh ta đưa tay xuống, bật
nịt vú lên… Thực tình lúc ấy mình cũng muốn cho ngay. Cho để được nhận
Hiến dâng cho người mình yêu, dù ngay lần đầu gặp gỡ là muốn người ấy
sẽ làm chồng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.