LỬA ĐẮNG - Trang 319

Sao "người này" không bù cho "người ấy" một phần?

Lạ thật. Bao giờ cũng oái oăm! Bao giờ cũng trớ trêu là nghĩa làm sao, sao
ông trời quái ác?

"Người ấy" là Lê Cường, con trai Lê Đại, đang du học tự túc ở nước ngoài
.

***

Công việc làm ăn miên man như không bao giờ kết thúc. Việc này gối việc
kia. Dự án này đang triển khai, đã lại tìm đối tác làm dự án khác. Người ta
ham làm giàu không phải để giàu. Nó như người nghiện. Các nhà kinh
doanh lớn thường phấp phỏng, khi việc gì cũng thành công. Không lẽ việc
gì cũng thành công? Như thế không đúng quy luật. Phải có thất bại thì
thành công sau mới chắc chắn. Vậy là thất bại có thể đang chờ phía trước.

Vậy mà, hình như Đại không lo lắng gì mới lạ. Anh lao vào các dự án, như
ngày trước lao vào các trận đánh. Trận nào cũng thắng. Càng thắng càng tự
tin, càng ham đánh. Đại ham "đánh" các dự án sản xuất, kinh doanh quá,
thành thử quên mất hậu phương của mình. Không phải hầu hết, mà là tất cả
những lần làm tình với vợ, đều do vợ chủ động đòi hỏi, và lan nào cũng
như lần nào, anh vẫn cứ "đánh nhanh thắng nhanh" cho xong nghĩa vụ và
càng ngày càng chóng vánh hơn. Điều đó cũng có nghĩa là, trận nào vợ anh
cũng cay đắng thất bại. Chưa bao giờ cô thắng lợi giòn giã như với "người
ấy" trước kia…Linh âm thầm chịu đựng. Và một cách tự nhiên, môi lần
buộc chồng phải làm nghĩa vụ, Linh đều nghĩ đến "người ấy". Cái con
người bạc bẽo ấy, giúp Linh có thêm cảm hứng làm tình với chồng. Chưa
bao giờ và chắc không bao giờ Đại mang "thắng lợi" đến cho cô như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.