LỬA ĐẮNG - Trang 38

mới nhắc Triển. Người khác thì đã thuê làm một chiếc mũ riêng, hoặc một
dải khăn che mặt. Và đương nhiên là không muốn xuất hiện trước đám
đông, không muốn giao tiếp. Không biết ý thủ trưởng mình thế nào? Không
khí vui vẻ sáng qua, cho thấy ông không hề mặc cảm về cái mặt ghê sợ của
mình. Nhưng đấy là với anh em trong cơ quan. Còn với các lãnh đạo báo
chí toàn miền Bắc? Vì thế, làm như không có chuyện gì, anh chỉ nhắc để
thủ trưởng khỏi quên, sau một thời gian gián đoạn công việc.

Không ngờ Triển trả lời:

- Hôm nay tôi sẽ ra mắt giới báo chí. Từ lần sau, cậu đi thay tôi.

***

Triển đến sát giờ họp. Anh không biết các bạn đồng nghiệp sẽ có thái độ
thế nào khi mình xuất hiện. Xót xa, ái ngại? Căm thù, nguyền rủa? Chia sẻ,
cảm thông? Nhụt chí, nản lòng? Co lại, giữ mình? Ngổn ngang những phán
đoán mơ hồ. Anh mở cánh cửa phía cuối hội trường đã đóng, quay người
khép lại.

Thình lình, có ai đó gọi giật tên anh. Lập tức tiếng vỗ tay nổi lên. Các quan
chức ngồi phía trên không hiểu chuyện gì đứng cả dậy, nhìn về cuối hội
trường. Tiếng vỗ tay loang rộng ra. "Phạm Năng Triển!". Có ai đó nói to
như để giải thích. Triển xúc động thật sự. Anh loay hoay tìm chỗ ngồi. Có
ai đó dắt tay anh lên phía trên. Đến lượt các đồng chí lãnh đạo cũng vỗ tay
theo

Ông Thụ, Trưởng ban, đến tận nơi dắt tay Triển, như thế dẫn một người cao
tuổi, hay một người khiếm thị, ngồi vào chỗ trên cùng. Mọi người im phăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.