LỬA HẬN - Trang 194

Nàng vẫn đang trốn chạy - tránh xa mọi khó khăn phiền muộn, và tránh xa
anh. Luôn muốn tránh xa anh. Anh thấy giận sôi nhưng gắng ghìm mình
lại.

“Đồng sự của anh phát hiện một chiếc gậy cạy hàu trong ngôi nhà đó. Cùng
loại với thứ vẫn dùng ở vùng nhánh sông”. Anh hơi ngả người ra sau nhìn
nàng khựng lại nơi ngưỡng cửa. “Họ đang kiểm tra lại nhưng có vẻ như đó
chính là vũ khí giết người”.

Nàng chậm rãi quay người lại. “Sao?”

Ánh mắt anh trượt xuống đôi bàn tay nàng đang từ từ siết lại. “Cha em -
ông Remy - cũng là người bắt hàu, đúng không? Anh cá rằng ông ta biết tất
cả những người bắt hàu ở vùng cửa sông ấy”.

Mặt nàng trắng bệch. “Cha không dính líu gì ở đây hết”.

Ông ấy đã dính líu rồi, và em cũng đã biết một điểu gì đó còn chưa cho anh
biết. Những vết sẹo trên mặt ông ấy là do đâu vậy?

“Như hôm qua em đã nói với anh cha bị đốt trong đám cháy suýt giết chết
mẹ và em khi em còn bé xíu. Ông ấy chính là người đã cứu mẹ con em”.
Nàng khoanh tay lại. “Còn anh, anh nghĩ sao?”

“Vậy chắc ông ấy yêu mẹ con em lắm”.

“Phải, đúng thế. Và Remy không làm gì trong vụ giết Marc cả. Nếu có bất
kỳ ai làm chuyện ấy, đó hẳn phải là...” Nàng ngừng lại và hít một hơi dài.
“Có thể là bất kỳ ai”.

“Em muốn nói là Gantry?”Khi thấy nàng không trả lời, anh xoay sang
hướng khác. “Remy đã liều mạng để cứu mẹ con em, rồi ông cưới mẹ em
và đưa cả hai người đi khỏi nơi đó”. Anh thấy hàm nàng nghiến căng lộ rõ
mạch đập nơi cổ. “Em nói cha của Gantry đã bị bắt ngay sau vụ cháy.
Nghĩa là lúc Remy đang hồi phục trong bệnh viện, đúng không?” Nàng gật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.