LỬA HẬN - Trang 250

CHƯƠNG 12

S

able vặn vẹo dưới sợi dây siết quanh cổ tay và mắt cá chân, nhưng Caine

đã trói quá chặt khiến nàng không sao dẫy ra được. “Ông tính đưa tôi đi
đâu?”

“Đến thăm một người bạn cũ của tôi”. Ông cho xe rẽ khỏi đường lớn.

“Là ai vậy?”

“Đã bao giờ tôi nói với cô rằng mẹ cô là người đàn bà đôn hậu, dễ thương
nhất mà tôi từng gặp chưa nhỉ?”

“Chưa”. Nàng cảm thấy tù túng, lo sợ bởi không biết chắc Caine có thể cư
xử kiểu gì. Vào lúc này cứ để ông ta nói có vẻ như là cách an toàn nhất.
“Tôi không biết ông là bạn của bà ấy đấy”.

“Chúng tôi đâu phải bạn bè. Có điều bà ta rất tử tế với tôi”.Ánh nhìn xa
xăm thoáng hiện trong mắt khi ông dõi nhìn con dường dài phía trước. “Tôi
thường quanh quẩn chỗ tiệm bán mồi câu mỗi khi bố mẹ tôi ẩu đả. Ba mẹ
bà ấy cho tôi ngủ nhờ ở đó mỗi khi tôi gặp chuyện khốn khổ ở nhà. Bà ấy
luôn đem cho tôi món gì đó để ăn và đôi khi ngồi trò chuyện với tôi. Không
một ai nói chuyện với tôi ngoài Ginny cả. Tôi đoán chính bà ấy đã thuyết
phục Remy mướn tôi vào làm”. Giọng ông nói về mẹ nàng đầy thành kính.

“Xin lỗi, Caine, tôi không biết gì chuyện đó”.

“Có gì đâu. Ngay trước khi chuyển đi Ginny kể với tôi về cha cô và tình
yêu thiết tha của bà cùng ông ấy. Lúc đó tôi còn chưa hiểu vì sao, và rồi khi
bà ấy quay trở về cùng với cô thì tôi hiểu”. Ông đưa mắt nhìn cô. “Bà ấy
cho tôi ẵm cô khi cô còn bé xíu. Tôi chưa từng chơi với trẻ và cũng chưa
từng thấy một sinh vật nào mỏng manh yếu đuối như cô”.

Nàng nuốt khan. “Vì sao ông kể cho tôi những chuyện ấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.