LỬA HẬN - Trang 94

“Cẩn thận với cái áo của tôi. Nó vừa được giặt khô đấy”. Cô gỡ mình ra
khỏi bàn tay giữ của ông. “Jean-Del đang ở bệnh viện, dán cao cho nữ nhân
chứng của chúng tôi”. Cô liếc nhìn đồng hồ. “Dầu sao tôi cũng vẫn nhắn tin
cho anh ấy suốt ngày. Sao không để tôi bảo anh ấy gọi cho ông ngay khi
quay trở lại?”

“Sao cô không cùng đi với nó?”

“Vì chúng tôi có dính liền bụng với nhau đâu”. Cô đã nhận quá nhiều
chuyện phiền toái từ Jean-Del trong vụ này, và cô không muốn nhận thêm
từ ông anh trai của anh ta nữa. “Nhưng nếu ông thấy có gì rắc rối trong việc
chúng tôi xử lý vụ này, thưa sếp, ông có thể nói chuyện trực tiếp với đại úy
Pellerin”. Không kìm nổi, cô rít thêm một hơi thuốc và thả một hơi khói
vào mặt ông ta.

“Tôi sẽ làm thế”. Cort giật lấy điều thuốc từ tay cô, thả xuống đất và dí nó
dưới gót giày mình. “Còn người phụ nữ ấy, Isabel Duchesne, cô ta đã nói
những gì?”

“Cô ta nói cô ta không thể nhớ rõ mọi chuyện”. Cô những muốn châm một
điếu khác, nhưng chắc ông ta sẽ xé toạc cả bao thuốc và bắt buộc cô phải
thụi ông ta mất. “Rõ ràng là cô ta đang gắng bảo vệ mình, hoặc bảo vệ
LeClare. Tôi đoán cô ta là mèo của ông ấy”.

“Cứt”.

Cô nhướng mày. “Ông hôn mẹ cũng bằng cái miệng đó sao?”

Ông đưa mắt nhìn quanh một thoáng tưởng như lòng kiên nhẫn mình cần
đang ẩn nấp quanh đâu đó. “Tôi cần những thông tin cập nhật về tất cả
những gì mà các vị đã thu thập được”.

“Còn tôi, tôi cần một chiếc Maserati, màu đỏ anh dào với nhiều chi tiết
bằng vàng. Đó sẽ là một sự bảo đảm để giữ chân tôi”. Cảm thấy mình hơi
ngu ngốc, cô đi băng ngang ông ta, hướng thẳng về bãi đỗ xe, về phía
phương tiện vượt thoát nhanh nhất của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.