LỬA HẬN - Trang 95

Ông ta bám theo cô. “Chẳng có gì đáng cười cả, Terri”.

“Này, sếp tôi đã bám theo nhằng nhằng như một vết xăm xấu xí trên da đây,
em trai ông thì như đang sắp phá tan con đường công danh của chính gã,
còn tôi thì đang có một nhân chứng bị thương cần thẩm vấn và một vụ án
cần giải quyết. Tin tôi đi, đây không phải là cái túi chứa đủ thứ chuyện tào
lao của ngày hôm nay đâu”. Cô kéo chùm chìa khóa xe từ túi quần và khua
rổn rảng cho đến khi mở được cánh cửa phía tay lái của xe mình.

“Tôi cần biết chuyện gì đang xảy ra”.

“Ông có thể nói chuyện với trung sĩ trực. Tôi quá bận để có thể giữ tay ông
ngay bây giờ và cho ông biết rằng ông em trai bé nhỏ của ông vẫn ổn”. Khi
cô mở cửa, ông đưa một tay ra và đóng sầm nó lại. “Em trai tôi sẽ không
dính dáng gì với con bé Isabel Duchesne ấy”.

Terri nhướng mày. “Tin sốt dẻo cho ông đây: tôi đã gắng ngăn cản ông em
ông khi đào xới vụ này, nhưng anh ấy không muốn nghe. Jean-Del muốn
tận tai nghe những chuyện rác rưởi này từ Isabel Duchesne, và có vẻ như
anh ta vẫn giữ nguyên quan điểm ấy. Nhưng nếu ông nghĩ mình có thể kéo
anh ấy ra thì hãy thử đi”.

“Tôi sẽ nhận hồ sơ vụ án khi chuyển đến tổ điều tra hỏa hoạn bên này, dầu
sao đó cũng là thẩm quyền của chúng tôi”.

“Vậy cứ làm thế đi”. Chuông điện thoại reo trong xe, và cô đẩy ông sang
bên để mở cửa xe và trả lời máy. “Vincent nghe đây”.

Cô lắng nghe người ở đầu dây bên kia thông báo các tin cuối từ bệnh viện,
vừa nhắm nghiền mắt, những mong có thể dập đầu vào đâu đó. Rất tiếc,
Jean-Del, tôi đã gắng làm tất cả những gì có thể.

“Tôi hiểu. Hãy báo cáo cho đại úy Pellerin, nói với ông ấy tôi nghĩ chúng ta
cần phát lệnh tạm giữ đối với Duchesne. Phải. Hãy thông báo thường xuyên
cho tôi”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.