LỬA HÒA BÌNH - Trang 25

một góc, bình thản trả lời:
- Mấy món đồ chơi này sẽ biến xe tăng Liên Sô thành lò nướng Việt Cộng.
- Bắn hết hỏa tiễn ấy thì sao?
Anh lính vỗ tay vào mấy quả lựu đạn: - Thì tới mấy trái mảng cầu này.
Nhàn nhìn bốn người lính với ánh mắt đầy thương yêu:
- Gia đình các anh ở đâu?
Bốn người lính có vẻ ngơ ngác trước câu hỏi bất ngờ của người phụ nữ
trên đường phố. Họ đưa mắt nhìn nhau, và người lính già nhất bỗng phá ra
cười rồi nói với giọng xứ Quảng:
- Cô có biết đây là lần đầu tiên có người hỏi chúng tôi câu ấy không? Gia
đình chúng tôi ở đâu à? Chúng tôi cũng không biết nữa! - Và anh ta tiếp
tục cười đầy cay đắng.
Nhàn chờ cho anh lính ngưng cười, hỏi tiếp:
- Cấp chỉ huy của các anh còn ở với các anh không?
Vẫn người lính xứ Quảng:
- Chúng tôi biết các ông tướng đã chạy hết rồi, nhưng ông trung úy của
chúng tôi vẫn còn ở gần đây. Chúng tôi sẽ cùng nhau đánh trận cuối cùng...
Nhàn buột miệng:
- Các anh không sợ chết à?
- Sợ chết thì có thoát chết không?
Nhàn nhìn bốn người lính và quay vội mặt đi, trước khi nước mắt ứa ra.
Qua khỏi cầu Bình Triệu không bao lâu, Nhàn thấy một đoàn xe tăng T-54
cắm cờ nửa xanh nửa đỏ với ngôi sao vàng ở giữa chạy trên quốc lộ 13 tiến
vào Sài-gòn. Qua khỏi cầu một đoạn, chiếc đi đầu trúng hỏa tiển bốc cháy.
Những chiếc đi sau dừng lại, hạ nòng đại bác bắn phản công. Thêm một
chiếc nữa bốc cháy. Cuộc giao tranh chỉ kéo dài trong mười lăm phút,
trước khi tiếng súng im bặt. Chỉ còn những cụm khói đen đang bốc lên
cao.
Lần đầu tiên Nhàn cảm thấy cuộc đời mình đã hoàn toàn đổi khác. Bầu
không khí mà cô đang thở bỗng trở nên ngột ngạt như bị ảnh hưởng bởi
những làn khói đen đang tỏa ra bầu trời âm u.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.