LỬA HÒA BÌNH - Trang 55

một phản ứng. Thế đấy, anh hùng, anh hùng!... Họ là những con người,
hay là những công cụ?
Xúc cảm hơn hai mươi năm trước vẫn còn sức lay động một chiến sĩ cách
mạng sau một cuộc chiến đấu dài và khốc liệt khiến Thái nghẹn lời, hai mắt
long lanh, đưa hai bàn tay ôm đầu. Nhàn âu yếm vuốt nhẹ mái tóc đã loáng
thoáng mấy sợi bạc của Thái, thì thầm:
- Em yêu anh.
Nhàn bỗng nhận ra đây là lần đầu tiên cô nói với Thái ba tiếng tuyệt diệu
ấy. Khác với nam giới, người phụ nữ chỉ thốt ra ba tiếng ấy khi trái tim họ
thực sự bị rung động, và những âm thanh nhẹ nhàng nhiệm màu ấy có thể
làm sụp đổ một băng sơn hay đốt cháy một kinh thành. Những âm thanh
nhiệm màu ấy dường như không phát ra từ đôi môi nhưng từ một cùng
thẳm vô tận nào, ngoài sự hay biết và kiểm soát của con người.
Ba tiếng ấy đã làm Thái rung động và ý thức một điều rất kinh khủng vừa
xảy ra. Anh đã nói với Nhàn những điều chất chứa trong lòng bao nhiêu
năm tháng chưa một lần nói với ai. Và bây giờ, một thế giới khác đã mở ra
giữa hai người.
Thái quay lại, nhìn sâu và đôi mắt đầy yêu thương của Nhàn hồi lâu, và nói
nhỏ:
- Anh vừa giao đời sống của anh cho em.
- Còn anh thì đã nắm đời sống của em từ mấy tháng nay rồi.
Họ hôn nhau. Thái nói:
- Em có nghĩ đến chuyện chính thức hóa quan hệ của mình không?
- Nghĩ đến, và em sợ. Mỗi khi em quyết định làm việc gì quan trọng trong
đời thì đều hỏng. Có lẽ cứ để như vầy hay hơn...
Vừa trở về nhà của Nhã, Nhàn đã được Tấn, anh công an khu vực tới thăm.
Dân Lục tỉnh khoảng hai mươi tuổi, trông rất hiền, anh ta đảo mắt nhìn
quanh căn nhà và nói với Nhàn:
- Gia đình chị Nhã đi rồi à? Bao giờ có tin thì cho em hay. Để cho tới đảo
chắn ăn đã.
- Đi đâu mà tới đảo? - Nhàn lơ lững. - Chỉ về thăm ông bà già chồng ở
Bến Tre thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.