LỬA HÒA BÌNH - Trang 67

khiến bố cháu bị liệt hai chân nhưng thường bị những cơn đau ghê gớm ở
lưng. Bố cháu cần thuốc giảm đau mua ở chợ trời...
- Mẹ cháu làm gì?
- Trước khi mẹ cháu làm thợ may, nhưng nay thì mấy ai còn có vải để may
quần áo?
- Cháu có anh em gì không?
- Cháu có hai đứa em trai. Chúng đi lang thang cả ngày nơi các bãi rác,
lục tìm vỏ chai và bao ni-lông, nhưng vỏ chai và bao ni-lông thì ít mà
người đi lượm thì nhiều...
Lâm nghe đắng và tắc nghẹn ở cổ họng. Anh đã từng thấy những cựu đồng
đội què cụt của mình lê lết xin ăn trên các hè phố, đã từng nghe có những
thương phế binh tự sát... Nhưng câu chuyện của cô gái này khiến Lâm bị
xúc động mạnh. Anh tự hỏi: "Ta có thể làm gì để giúp?"
Lâm có thể đưa cho cô gái một ít tiền, nhưng còn những ngày sắp tới thì
sao? Và cuộc đời của cô gái đáng thương này sẽ trôi về đâu? Anh moi túi,
lấy hết số tiền kiếm được trong ngày đưa cho cô gái và hỏi:
- Cháu tên gì?
Cô gái cầm lấy tiền và nói lí nhí:
- Cảm ơn chú. Tên cháu là Tú Anh.
- Tên thật hay giả?
- Tên giả. - Cô gái ngập ngừng.
- Cháu có thể đưa chú về thăm bố cháu không? Chú cũng là lính ngụy như
bố cháu.
Cô gái cắn môi suy nghĩ và nói:
- Cháu sẽ đưa chú về gặp bố cháu, nhưng phải trưa mai, và chú hứa là
không nói cho bố cháu biết chuyện xảy ra giữa chú và cháu tối nay. Và nhớ
gọi cháu là Phượng. Trưa mai, 12 giờ cháu sẽ đợi chú ở đây.
Ngày hôm sau, đúng 12 giờ trưa Lâm tới quá "cà-phê đèn mờ" đã thấy
Phượng đứng chờ ở ngoài cửa.
Nhà Trung sĩ Kiếm, cha của Phượng, nằm ở sâu trong một con hẻm lầy lội
ở Xóm Chiếu. Trên chiếc giường gỗ ọp-ẹp trải manh chiếu cũ, Lâm thấy
một người đàn ông nằm nghiêng quay mặt ra cửa, trên người chỉ có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.