LỬA THẦN XỨ OLYMPUS - Trang 49

“Đúng là như thế. Nhưng nó đang bị thương nặng lắm.” Cô đưa Joel tới

xem cái cánh bị thương của nó. “Cần phải chữa lành cho nó, nhưng mình
không biết phải làm sao cả.”

Cô hướng dẫn cho cậu bước sang phía bên kia con ngựa.

Cô nói nho nhỏ: “Pegs à, em nâng cánh lên để chỉ cho anh Joel thấy

ngọn giáo được không? Anh ấy sẽ giúp chị rút nó ra cho em đó.”

Ngay lập tức, con ngựa nhấc cái cánh lên để lộ ngọn giáo đang chĩa ra từ

cạnh sườn nó. “Ôi, trời ơi!”, Joel hét lên khi cậu xem xét ngọn giáo. “Ai đã
làm chuyện này chứ?”

Emily nhún vai. “Mình không biết. Mình chỉ biết là nó cần chúng ta giúp

đỡ trước khi có ai đó tìm thấy nó và đưa nó đi.”

Vừa nói, Emily vừa nhau mày lại. Dường như rất nhiều vết cắt và cào

xước sâu giờ đã cạn hơn trước. Cô kiểm tra kỹ lai thì thấy vết phỏng vì sét
đánh cũng đã nhỏ lại nhiều. Còn mấy vết gai cào xước da thịt thì giờ đây đã
biến mất cả. Cô giật mình nói: “Mấy vết thương của em lành mau quá.” Cô
nhìn Joel. Sáng nay, những vết cắt này sâu hơn nhiều. Cậu có thấy mấy vết
xước trên tay mình không? Trên người Pegasus nặng gấp mười lần mình
đó. Nhưng mấy vết gai đâm biến đâu mất hết rồi.”

“Tôi không ngạc nhiên đâu.” Joel tiếp tục xem xét cạnh sườn của con

ngựa. “Pegasus là dân vùng núi Olympus. Nó bất tử mà. Đương nhiên là nó
sẽ lành nhanh lắm.”

“Là dân vùng xứ Olympus thì có liên quan gì đến việc này? Nó vẫn là

một sinh vật như cậu với mình thôi. Mà mình thì chắc chắn không lành mau
như thế.”

“Đúng vậy, nó là một sinh vật.” Joel giải thích.
“Nhưng nó cũng rất khác với chúng ta. Nếu cậu hỏi tôi trước thì tôi

không nghĩ là nó bị thương đâu.”

“Nếu mình mà hỏi cậu trước thì chắc cậu đã nhai nát đầu mình ra rồi.”

Joel cau mày trả đũa: “Tôi sẽ không làm thế đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.