LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 171

- Mời anh vào văn phòng, - ông hiệu trưởng nói. - Tấm rèm che cửa sổ

của tôi bị rơi xuống đất. Có lẽ hai chúng ta sẽ chữa lại được nhỉ.

Ô-lép đề nghị:
- Để em chạy đến mượn búa và đinh của ông gác cổng trường đã ạ.
Nhưng ông hiệu trưởng đã ngăn lại:
- Không cần. Ông gác trường đã mang búa và đinh lên đây rồi. Nhưng vì

ông ấy bị đau khớp nên không trèo lên cửa sổ được. Chắc anh có thể làm
được chứ?

Tất nhiên là Ô-lép không thể đáp lại là cậu ta cũng bị thấp khớp được.

Cậu ta đang ráo riết tìm một lý do thích đáng nào đó để chối từ, thì bỗng
thấy Ma-đi-xơ xuất hiện ở hành lang.

Ma-đi-xơ đi nhanh - bao giờ đi ngang qua ông hiệu trưởng nó cũng đi

nhanh - và nó tiến thẳng về lớp.

Ô-lép thấy rằng như thế là chúng tôi đã thất bại và nó lê bước theo sau

ông hiệu trưởng. Cũng có đôi chút an ủi và hi vọng ở chỗ là số phận đã
không cho thằng Gui-đô và thằng Át-xơ gặp chúng tôi.

Trong văn phòng thì tối tăm. Ông hiệu trưởng đánh diêm và bảo:
- Chúng ta sẽ không bật đèn. Nguyên tắc phải như vậy.
Ô-lép cầm búa và đinh trèo lên cái thang đã có sẵn ở trong phòng.
Trong bóng tối công việc tiến hành thật chậm chạp. Hơn nữa cái thang

thì lung lay, chỉ chực gẫy do đó cần phải hết sức thận trọng cho khỏi ngã.

Lúc này có một người nào đó gõ cửa.
- Mời vào, - ông hiệu trưởng nói.
Cánh cửa hé mở.
- Xin mời vào! - ông hiệu trưởng nói. - Đừng ngại tối.
Có người bước vào phòng.
- Thưa ngài hiệu trưởng…
Ô-lép nhận ra giọng của Át-xơ và cậu ta thấy run chân. Cậu ta cứ nghĩ

rằng thằng Át-xơ bắt được tôi và chạy ngay đi báo. Ô-lép đứng đờ người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.