LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 42

CANH GÁC ĐÊM

Mãi đến hôm sau tôi mới đến nhà Ô-lép.
- Cậu gặp chuyện gì vậy? - Ô-lép liền hỏi và tò mò nhìn vào mũi tôi.
Một cái gì đó làm tôi bỗng khó chịu, cứ y như là nó nhắc lại lời của Lin-

đa.

- Chuyện gì có thể xảy ra với tớ nhỉ? - tôi cục cằn đáp vội khi hai đứa

vào phòng. - Và nói chung xin cậu biết cho rằng chẳng có gì xảy ra với tớ
cả.

- Thôi thì nói đi, - Ô-lép cười, - ở đâu sản xuất được cái mũi kỳ diệu như

thế kia chứ. Giá mà tớ cũng được một cái mũi như vậy để đi dự hội hóa
trang nhỉ.

Tôi đáp:
- Nếu cậu muốn thì ngay bây giờ có thể nhận được một cái mũi to hơn,

tím hơn đấy.

Nhưng tôi nói câu ấy không có vẻ gì ác độc và cũng cười xòa, - rõ ràng

là Ô-lép không hề có lỗi gì ở đây cả.

Thế là tôi đành phải kể cho Ô-lép nghe chuyện tôi và Gui-đô đánh nhau

chiều hôm qua.

Ô-lép nghe và trở nên nghiêm nghị hơn. Khi tôi đã kể xong, cậu ta bảo:
- Biết không? Cậu cần phải thận trọng hơn.
- Cậu nói thì dễ, - tôi đáp. - nhưng thằng ấy đánh tớ trước và…
- Tớ không nói chuyện ấy, - Ô-lép cắt ngang lời tôi. - Hai, ba ngày nữa

mũi cậu sẽ trở lại bình thường như cũ. Vấn đề không phải là ở cái mũi. Cậu
cần phải thận trọng hơn khi nói năng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.