LỬA TRONG THÀNH PHỐ SẨM TỐI - Trang 56

Tôi khệnh khạng bước vào cửa như con gấu. Ô-lép tay giữ xích nhìn theo

tôi.

- Hề - hề, - ngài Vê-li-ran-đơ lại cười thành tiếng. Như vậy là nhà luyện

thú cùng với con gấu xuất hiện ở nhà chúng tôi đấy. Nào chú bé sẽ nói gì
nào, hay lắm! Nhân tiện ta thành lập một nhóm và sẽ tổ chức cuộc giải trí
nho nhỏ.

Nhóm nào ở đây thì chúng tôi đã hiểu, bởi vì trên mắc áo thấy có treo

những chiếc áo bành tô. Mà, không chỉ có áo bành tô, còn có cả áo dạ lính
Đức nữa. Không khó khăn gì chúng tôi đã nhận ngay ra ngài Vê-li-ran-đơ
có khách, mà khách nào thì không còn nghi ngờ gì nữa.

- Thế mới là món quà bất ngờ! Quá bất ngờ! - ngài Vê-li-ran-đơ nhắc lại

và sung sướng mời chúng tôi vào phòng. Trông lão rõ ràng là đã uống rượu,
hơn nữa còn uống nhiều là đằng khác.

Chúng tôi vào phòng khách. Tôi liền trông thấy ngay một con ngỗng ăn

mừng ngày lễ béo ngậy đặt trên chiếc bàn dài. Thực thà mà nói bữa tiệc có
vẻ to, từ trước tới giờ tôi chưa hề được thấy, thậm chí ngay cả trong thời
bình, khi ở các cửa hàng cái gì cũng có đủ. Các chai nước giải khát đều hết
nhẵn. Khi chúng tôi bước vào phòng một bầu không khí vui nhộn ồn ào bốc
lên. Có người bắt đầu vỗ tay, có người lại mở ra-đi-ô.

Tôi hơi lo: biết đâu Ô-lép bỗng làm hỏng việc bởi vì trách nhiệm của nó

trong chiến dịch này nặng nề hơn tôi rất nhiều. Chúng tôi đã thỏa thuận
trước, dù thế nào tôi cũng không được mở miệng, ngay cả khi bị hỏi.
Chúng tôi sợ bất chợt lão Vê-li-ran-đơ nhận ra tiếng tôi.

- Thưa các quý bà và quý ông! - Ô-lép bắt đầu.
Có lẽ không phải lo lắng gì cho cậu ta nữa.
- “Thưa các quý bà và các quý ông”, - lão Vê-li-ran-đơ dịch sang tiếng

Đức.

- Xin phép các vị cho tôi được giới thiệu con gấu Mi-sơ-ca của tôi, - Ô-

lép tiếp tục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.