LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 285

chúng đi đi lại lại với công việc hàng ngày. Đối với họ hình như cảnh tượng
đó chỉ có trên Hỏa tinh.

Một thiếu nữ giúp việc nhà mặc áo xanh đốm trắng đang lau chùi những

cánh cửa sổ còn nguyên vẹn của một ngôi nhà. Hai tay áo xăn cao, cô ta
vừa làm vừa hát nho nhỏ. Ở một cửa sổ khác, một bà lão thò đầu ra, tóc
trắng xóa. Ánh nắng rơi trên tóc, chói sáng trên những tấm màn và những
bức ảnh trong phòng. Mắt bà buồn bã nhìn về phía đoàn tù. Ở góc đường là
một nhà thuốc Tây. Người chủ hiệu đứng trước cửa ngáp dài. Một thiếu nữ
mặc áo màu da beo đi ra phố, chân mang giày, tay mang bao len. Bọn SS
nhường cho cô ta đi qua. Nhiều người tù chưa bao giờ trông thấy một phụ
nữ từ nhiêu năm. Tất cả đều chú ý đến cô gái, chỉ trừ một mình Lewinsky là
nhìn sững phía sau.

Werner cảnh giác:

- Coi chừng! Giúp tôi một tay!

Hắn vừa nói vừa chỉ một mảnh vải từ trong đống gạch đổ nát ló ra:

- Chắc có người bị chôn lấp ở đây.

Họ cuốc những mảnh gạch đá qua một bên. Ít phút sau, một khuôn mặt

nát bấy, bê bết máu lộ ra. Bên cạnh đó là một bàn tay. Có lẽ người này đã
đưa tay lên che mặt khi tòa nhà đổ xuống.

Bọn SS bên kia đường đang chọc phá cô gái với những lời đùa cợt. Cô ta

cười và liếc mắt với chúng...

Bỗng nhiên còi báo động rú vang.

Người chủ hiệu thuốc Tây biến mau vào trong. Cô gái áo da beo chạy

quýnh quáng. Vấp phải một đống gạch ngói, thiếu nữ té dài, bít tất rách
toạt, đôi bao tay xanh dính đầy vôi cát. Tù nhân đứng thẳng người lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.