LỬA YÊU THƯƠNG LỬA NGỤC TÙ - Trang 427

- Mình ngồi đây nghỉ một chút. Không ai dám tới đuổi mình. Nếu muốn,

mình có thể khiêu vũ nữa.

Cả hai nhìn ngắm những con thú trên đồng cỏ và những con chim nhỏ

trên cành. Ở trại, họ chỉ thấy toàn là chuột xù với lằn xanh. Họ lắng nghe
tiếng nước chảy rốc rách dưới rặng cây. Nước trong và trôi mau. Ở trại, họ
thiếu nước quanh năm suốt tháng. Tại đây, nước tuôn chảy tự do và chẳng
cần thiết nữa. Phải tập làm quen lần lần.

Họ lại tiếp tục xuống đồi, nơi nào cảm thấy hứng thú thì ngồi lại nghỉ

ngơi. Tới một đoạn lõm vào, họ nhìn ngoái lại... trại giam đã mất dạng.

Ngồi xuống bên đường, họ thẫn thờ im lặng. Trại giam không còn nữa, cả

thành phố bị tàn phá dưới kia cũng khuất mắt. Họ chỉ nhìn thấy đồng cỏ và
khung trời hiền dịu bên trên. Gió ấm thoảng qua da mặt như những bàn tay
từ tốn đang nhẹ nhàng đẩy lùi những quá khứ đau buồn.

Bucher liên miên nghĩ, có lẽ đây là bước khởi đầu. Bước khởi đầu thật

sự, không phải với xót xa và thù hận mà là với những sự việc đơn giản nhất.
Với cảm nghĩ là mình vẫn sống, không phải sống trong đời tù ngục mà là
sống với ý nghĩa nguyên vẹn của nó.

Hắn biết 509 đã đặt tin cậy nhiều vào hắn, muốn hắn phải vượt qua,

không sứt mẻ... để làm nhân chứng và chiến đấu. Và hắn bỗng nhiẻn nhận
ra là sự ký thác của người quá cố sẽ thôi còn là gánh nặng chỉ khi nào sức
sống đến tiếp tay với hắn.

Hắn nói giọng đầy tin tưởng:

- Ruth, anh nghĩ là bắt đầu từ một khởi điểm thấp như thế này, mình sẽ

gặp nhiều hạnh phúc hơn.

Khoảnh vườn phía trước vẫn xinh tươi nhưng mãi tới lúc đến sát cửa họ

mới phát giác cả phần sau của ngôi nhà trắng đã bị một quả bom làm đổ nát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.