LUẬN NGỮ ỨNG DỤNG TRONG KINH DOANH - Trang 45

1. Lễ và nhân là hai biểu hiện bề mặt và chiều sâu, lễ là

biểu hiện bên ngoài, còn nhân là biểu hiện bên trong.

2. Một nhân viên đúng nghĩa không những phải tuân thủ

chế độ quy tắc của doanh nghiệp trên phương diện lời nói,
hành vi, cử chỉ mà còn thống nhất với doanh nghiệp trên
phương diện quan niệm giá trị.

Nhân vị bản, lễ vị biểu

Nhân là gốc, lễ là biểu hiện bề mặt

Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính, phi lễ vật ngôn, phi lễ vật
động.

Việc trái lễ chớ xem, không hợp lễ chớ nghe, không hợp lễ chớ nói,

không hợp lễ chớ làm.

- Nhan Uyên - Chương 12.1

Tổng quan toàn bộ Luận Ngữ, chúng ta sẽ phát hiện ra rằng, với

Khổng Tử, “nhân” là gốc, là căn bản, còn “lễ” là bề mặt bên ngoài,
ông cho rằng không có “nhân”, thì không thể nói đến “lễ”. Vì vậy,
ông mới nói: “Nếu một người không có nhân ái thì làm sao có thể
hiểu thế nào là lễ?”

Trong một lần nói chuyện, Khổng Tử đã trực tiếp nói với các

môn sinh rằng: “Lễ là cương lĩnh hành động của nhân”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.