LUẬT CHƠI - Trang 158

hàng ngàn mét được xoa dịu. Nhưng, với riêng Lâm, hình ảnh mannequin
lại nhắc nhớ về Thái, về các hiện diện mơ hồ khác, lai tạo giữa con người
thuần tuý và những sản phẩm mô phỏng được tạo nên bởi chính con người.

Máy bay cát cánh. Độ cao tăng dần. Anh tiếp viên vui tính đến phát cho

hành khách khăn ấm, túi giấy đựng vài món nhấm nháp và tai nghe. Mại
người bấm màn hình, sử dụng chương trình giải trí cá nhân trên chuyến
bay.

Lim mở gói nhựa lấy ra bộ earphones, nhưng không gắn vào chỗ cắm.

Lâm chợt hiểu. Cậu đề nghị giúp, tìm cho cô một album dễ chịu của
Sehiunann. Cậu nghe thử, điều chỉnh mức âm lượng vừa đủ. Khi gắn tai
nghe cho Lim những ngón tay vụng về chạm vào gương mặt như đầu tượng
sứ. Làn da trơn nhăn trên má cô ửng lên. Lâm bối rối rụt tay lại. Cô gái nhỏ
ngả đầu vào thành ghế. Cậu cũng chọn nghe album giống như Lim. Bên
ngoài của sổ, ánh nắng rực rỡ. Các cụm mây trắng nhẹ xốp trôi lướt qua.
Bất chợt, Lâm nhận ra, đây là thời khắc mà ngay cả trong mơ cậu cũng
không thể nghĩ đến. Tại sao cứ mãi vướng bận trong sự nghi ngờ và tìm
cách lảng tránh cảm xúc thật sự. Họ cùng bồng bềnh trong cảm giác thư
thái, nhẹ nhõm, thoát ra khỏi nỗi lo sợ đeo bám.

Nhiệt độ trong máy bay khá lạnh. Vài lần chàng trai trẻ rùng mình. Cho

đến một lúc, cảm giác ấm áp lan tỏa, bắt đầu từ bàn tay. Lâm mở hé mắt.
Lim vẫn chăm chú nghe nhạc. Nhưng bàn tay cô đã đặt lên tay cậu. Những
ngón tay chậm rãi đan vào nhau. Trong một kết nối không lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.