LUẬT CHƠI - Trang 228

một con thú. Chỉ là hai khoảng hở của một cỗ máy hoàn hảo, vô tri vô giác.
Cậu vẫn không chớp mắt.

Đế giày to lớn nhấc lên, cách vùng mặt người nằm trên sàn chỉ gang tấc.
Mũi súng hướng thẳng vào đầu. Trên cò súng, ngón trỏ tái xanh thong

thả siết lại.

Khoảng tối đổ sầm xuống cậu, cùng một tiếng nể đanh và gọn. Mùi

thuốcsúng.

Ba giây... Năm giây...
Tiếng đập đều đều vẳng lên, rất gần, như một quả lắc đồng hồ.
Thời gian không dừng lại.
Âm thanh đều đều ấy vọng lên ngay trong lồng ngực Lâm.
Bóng tối kéo dần ra khỏi vùng mắt. Phía trên cậu, kề sát, gương mặt cô

gái nhỏ. Lim đã ngả xuống, chắn cho cậu, khi viên đạn bay ra khỏi họng
súng, kịp thời.

— Anh sẽ thắng! - Đôi môi nhợt nhạt mấp máy, gần như mỉm cười
Trong một nỗ lực kỳ dị, bất chấp vùng phổi bị xuyên thủng từ sau lưng

và máu ộc ra ồ ạt, cô gái trúng đạn loạng choạng đứng dậy. Chàng trai trẻ
vừa được cứu sống cũng bật dậy theo.

Sát thủ nâng súng ngang tầm mắt, thoáng lưỡng lự, chưa biết nên bắn ai

trước.

Với nỗi tức giận điên cuồng, Lâm lao đến.
Ngón tay trên cò súng, một lần nữa, siết mạnh. Sượt qua vai Lâm, viên

đạn găm thẳng vào tường. Cậu vẫn lao đến. Chỉ một cú bẻ ngoặt, cậu hất
văng món vũ khí khỏi tay tên sát nhân. Khẩu súng rơi xuống. Thái lùi về
sau, xô mạnh cô gái thương tích, khiến cô một lần nữa ngã khuyu, đổ người
xuống chiếc ba-lô của Lâm, lúc này dây khóa đã bật ra.

Lâm và trưởng nhóm tóm chặt lấy nhau, dồn nhau về phía chân tường.
Thái mạnh hơn. Không quá khó khăn, hắn làm chủ tình thế khi cả hai

tay hắn vòng lên cổ con mồi, siết mạnh. Lâm cố đẩy đối thủ, nhưng không
thể, bởi khoảng ngực đó rắn đanh tựa mảng thép cứng. Mắt Lâm bắt đầu
trợn ngược, lồi ra. Mọi tế bào trong máu gào thét đòi dưỡng khí. Các múi
cơ trong cơ thể vặn xoắn, không theo điều khiển của trí óc. Toàn thân cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.