LUẬT ĐỜI VÀ CHA CON - Trang 231

Mặt đanh lại, nó dằn từng tiếng, quả quyết:
- Thưa cô em không kỳ quặc!
Mấy chục cái miệng lại nhao nhao:
- Kỳ quặc! Kỳ quặc! Kỳ quặc!
Nó quay lại, trợn mắt, hét lên:
- Các bạn kỳ quặc thì có!
- Ai dà, dám nỏ mồm vặc lại cả lớp kia à! Khá nhỉ. Để tôi hỏi cô giáo chị,
xem chị là con cái nhà ai mà gớm ghê thế.
Không tỏ ra sợ sệt, nó vẫn cãi:
- Các bạn thử đến nhà tôi xem có đúng như tôi tả không nhé.
Cả lớp cười ầm lên. Mấy đứa con gái cười như nắc nẻ. Cô giáo cũng cười,
để yên xem hai phe đấu nhau thế nào. Nó thì tỏ rá rất tự tin:
- Các bạn có dám đánh cuộc không. Nếu tôi thua thì tôi mời cả lớp ăn kem.
Nếu các bạn thua thì bạn lớp trưởng phải thay mặt cả lớp xin lỗi tôi nhớ.
Bà giáo dạy thay cô giáo chủ nhiệm nó nghỉ đẻ, cũng thấy hay hay, liền
nhận làm quan toà:
- Được tôi sẽ làm trọng tài việc này. Nếu thua, chị có mời tôi ăn kem không
đấy?
Con bé tươi cười, tuy nước mắt vẫn còn nguyên trên má.
- Thưa cô em mời cô và các bạn ăn, bao giờ rét run lên thì thôi ạ. Nhưng cô
và các bạn - Nó định nói, không bao giờ ăn được kem của em đâu ạ - Nghĩ
thế nào nó lại nói - Cô và các bạn không thắng được em đâu ạ!
Cô giáo và cả lớp chợt lắng đi trong mấy giây, vì thấy nó có vẻ rất tự tin, nó
lại thông minh nhất lớp, không dễ gì bắt nạt được. Không biết câu chuyện
thực hư thế nào, mà nó dám cả gan chọi lại tất cả? Đến lúc ấy nó mới rành
rọt:
- Trong bài tôi tả, mỗi khi ăn cơm xong, có gì vui, ông tôi thường vừa hát
vừa đánh răng, vì đấy là… hàm răng giả cơ mà!
***
Bà ngoại ngồi phía ngoài, bên mấy chậu nhựa xanh đỏ đựng gạo, ngắm
người qua lại, nhưng vẫn theo dõi câu chuyện ở gian trong của vợ chồng
Thảo Tần với con gái. Bà thấy mừng. Thằng anh nó giầu đấy, nhưng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.