LUẬT GIANG HỒ - Trang 133

diễn văn trong buổi sáng, và tổ công tác về chính sách y tế trong buổi chiều,
và vì vậy ông ta – vị Đại sứ Iraq tại Liên Hiệp Quốc đã cảnh báo Al Obaydi
chớ bao giờ nhắc đến Clinton với tư cách “Tổng thống” – sẽ không hiện
diện trước công chúng ngày hôm ấy khiến cho công việc của chúng ta trở
nên bất khả thi.

— Ông Phó Đại sứ hãy nói cho tôi biết, – viên Biện lý Chính phủ nói, –

có phải luật sư của ông Cavalli đã thành công trong việc xin giấy phép chặn
đường giữa Nhà Trắng với Viện Bảo tàng Lịch sử Quốc gia trong khoảng
thời gian Clinton bận rộn với những phiên họp nội bộ đó?

— Không, thưa ông Biện lý Chính phủ. Ông ta không làm việc đó, – Al

Obaydi trả lời. – Tuy nhiên, văn phòng Thị trưởng đã cấp một giấy phép
quay phim trên đại Pennsylvania từ đường 18 ở phía Đông. Nhưng đường
chỉ chặn trong bốn mươi lăm phút. Dường như viên Thị trưởng này không
dễ khắc phục như người tiền nhiệm của ông ta.

Một vài thành viên của Hội đồng có vẻ không hiểu.

— Không dễ khắc phục? – Vị Bộ trưởng Ngoại giao hỏi.

— Có lẽ “thuyết phục” là từ đúng hơn.

— Và việc thuyết phục theo dạng nghĩa nào? – Đại tướng Hamil hỏi, ông

ta ngồi phía bên phải Tổng thống và chỉ biết một dạng thuyết phục.

— Một số tiền đóng góp 250.000 đô la cho quỹ tái bầu cử của ông ta.

Saddam bắt đầu cười to. Thế là những người khác chung quanh bàn bắt

chước theo.

— Còn vị Viện trưởng vẫn tin chính Clinton sẽ viếng thăm ông ta chứ? –

viên Biện lý Chính phủ hỏi.

— Vâng, – Al Obaydi nói. – Ngay trước khi tôi bay về, Cavalli đã cho

tám người của ông ta quản lý toàn bộ toà nhà, giả làm một đội trinh sát sơ
khởi thuộc Sở Mật vụ. Vị Viện trưởng hết lòng cộng tác và Cavalli đã được
cho đủ thời gian để kiểm tra mọi việc. Cuộc luyện tập đó sẽ khiến cho việc
đánh tráo bản Tuyên ngôn vào ngày 25 tháng 5 dễ dàng hơn đối với ông ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.