LUẬT GIANG HỒ - Trang 260

tập giấy trước mặt:

1. Bộ Công nghiệp.

2. An ninh Quốc gia.

3. Thứ trưởng Ngoại giao.

4. Kalmar.

Al Obaydi nhìn lướt qua đề mục thứ nhất. Bộ Công nghiệp. Ông ta đã giữ

liên lạc với một người bạn sinh viên trường Đại học London, kể từ lúc người
này thăng chức.

Al Obaydi có cảm tưởng ông bạn cũ của mình sẽ có thể cung cấp thông

tin yêu cầu mà không nghi ngờ động cơ thực của ông ta.

Ông ta quay số điện thoại riêng của Bí thư thường trực và vui mừng nhận

thấy có người ở bàn làm việc.

— Nadhim, Hamid Al Obaydi đây.

— Hamid, tôi nghe nói anh đã rời khỏi New York. Có tin đồn rằng anh đã

được ở lại Toà Đại sứ của chúng ta ở Paris. Nhưng người ta không bao giờ
có thể tin chắc các tin đồn trong đất nước này.

— Lần này họ đồn chính xác đấy, – Al Obaydi nói với bạn.

— Xin chúc mừng. Thế thì tôi có thể làm gì cho ngài đây thưa ngài?

Al Obaydi thích thú khi Nadhim là người đầu tiên nói với ông ta bằng cái

kiểu mới đó, cho dù ông bạn đang mỉa mai.

— Các biện pháp chế tài của Liên Hiệp Quốc.

— Và anh khai là bạn của tôi?

— Không, đó chỉ là một việc kiểm tra thường lệ. Tôi đã phải buộc chặt

các đầu mối lỏng lẻo cho người kế nhiệm của tôi. Theo tôi biết thì mọi việc
đều ổn, ngoại trừ tôi không thể tìm hiểu gì nhiều về cái tủ sắt khổng lồ đã
được chế tạo cho chúng ta ở Thuỵ Điển. Tôi biết chúng ta đã thanh toán đủ
tiền, nhưng tôi không thể khám phá ra chuyện gì đang xảy đến về vấn đề
giao hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.