LUẬT GIANG HỒ - Trang 290

Dollar Bill liền bật một công tắc và các ngọn đèn xenon phía trên bàn

chiếu xuống trên tấm giấy da làm cho căn phòng tràn đầy ánh sáng như đang
chuẩn bị để quay phim.

— Tới chín giờ sáng ngày mai tấm giấy da sẽ như ra đời từ khoảng 1776.

Mặc dù ông đã không cho tôi đủ thời gian, khiến tôi mất chính xác mấy
năm, tôi vẫn tin chắc rằng sẽ không một ai ở Iraq có thể phát hiện sự khác
biệt, trừ phi họ có một máy xác định niên đại bằng các bon 14, và biết cách
sử dụng.

— Thế thì chúng ta có thể hy vọng bản gốc chưa bị huỷ hoại. – Dexter

Hutchins nói.

— Không thể được. – Scott nói.

— Điều gì khiến anh tin tưởng như thế? – Dexter hỏi.

— Ngày Saddam huỷ hoại tấm giấy da đó. Ông ta muốn cả thế giới chứng

kiến. Điều đó thì tôi chắc chắn.

— Thế thì tôi nghĩ có thể uống một chầu rượu mừng, – người đàn ông

Ireland nói. – Tất nhiên, với sự cho phép của ông chủ nhà hào hiệp của tôi.

— Uống mừng sao, Bill? – vị Phó giám đốc nói, có vẻ ngạc nhiên, rồi hỏi

tiếp với giọng nghi ngờ. – Ông đang nghĩ đến ai đấy?

— Mừng Hannah, – người đàn ông Ireland nhỏ bé nói, – bất kỳ cô đang ở

đâu.

— Ông làm sao biết được? – Scott hỏi. – Tôi có bao giờ nhắc đến tên cô

ấy đâu.

— Không cần phải thế, khi ông viết tên cô ấy trên tất cả mọi thứ từ mặt

sau các phong bì cho đến các ô cửa sổ phủ hơi nước. Cô ấy phải là một tiểu
thư rất đặc biệt, phải không giáo sư?

Ông ta nâng ly lên và nhắc lại:

— Mừng Hannah.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.