LUẬT GIANG HỒ - Trang 304

anh dừng lại bên ngoài một bãi phế liệu. Anh mỉm cười với cảnh tượng đang
chào đón anh.

***

Lúc Al Obaydi tới biên giới, trời đã tối đen như mực. Tất cả ba làn đường

dẫn tới trạm hải quan đều đầy những chiếc xe tải nối đuôi nhau chờ đợi, phủ
vải dầu để chạy qua đêm. Người tài xế ngừng lại ở rào cản và giải thích với
vị hành khách rằng ông ta phải thuê một chiếc xe khác của Iraq sau khi đã
qua phía bên kia. Al Obaydi cảm ơn người tài xế và cho anh ta một số tiền
thưởng hậu hĩnh trước khi đi tới hàng người bên ngoài trạm hải quan. Một
nhân viên có vẻ mệt mỏi, uể oải nhìn ông ta và cho ông ta hay biên giới
đóng cửa ban đêm. Al Obaydi liền xuất trình hộ chiếu ngoại giao và nhân
viên hải quan đóng dấu thị thực một cách nhanh chóng rồi ra dấu cho ông ta
đi qua, vì biết rõ là không có mấy chữ ghi chú bằng mực đỏ trong một giấy
tờ như thế.

Al Obaydi thấy hết sức phấn chấn trong lúc ông ta thả bộ hơn một nghìn

năm trăm mét giữa hai trạm hải quan. Ông ta bước tới một hàng người khác,
xuất trình họ chiếu một lần nữa, và nhận thêm một nụ cười của viên sĩ quan
hải quan.

— Có một chiếc xe đang chờ Đại sứ. – Viên sĩ quan vừa nói vừa chỉ chiếc

xe loại sang trọng đậu gần xa lộ.

Một viên tài xế tươi cười đứng chờ. Anh ta đưa tay lên chào và mở cửa xe

phía sau.

Al Obaydi mỉm cười. Viên Trưởng phòng Hành chính chắc hắn đã thông

báo cho họ biết rằng ông ta sẽ đến biên giới khá muộn trong đêm nay. Ông
ta cảm ơn nhân viên hải quan, bước về phía xa lộ và ngồi vào phía sau của
chiếc xe. Một người khác đã ngồi sẵn trong đó, cũng có vẻ đang chờ đợi ông
ta. Obaydi lại bắt đầu mỉm cười, thì đột nhiên một cánh tay lướt qua cổ họng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.