LUẬT GIANG HỒ - Trang 308

đang chở cái gì, rồi nhảy ra khỏi buồng lái, đu mình qua tấm chắn hậu và
nhăn răng cười với anh chàng người Kurd đang uể oải tựa lưng vào chiếc tủ
sắt. Họ giở tấm vải dầu bao phủ cấu trúc đồ sộ trong lúc Scott và Kratz trèo
lên gặp họ phía sau chiếc xe tải.

— Giáo sư nghĩ sao? – Aziz hỏi.

— Bà ta không bị gầy bớt một chút nào, đó là điều chắc chắn. – Scott nói

trong lúc anh cố nhớ lại việc sắp xếp hàng đêm mà anh đã làm để chuẩn bị
cho kỳ thi đơn độc này.

Anh duỗi các ngón tay ra và mỉm cười. Tất cả ba bóng đèn phía trên ô

vuông màu trắng đều có màu đỏ. Trước hết, anh quay tất cả ba mặt số theo
một mã số mà chỉ có anh và một người ở Thuỵ Điển mới biết rõ. Rồi anh đặt
bàn tay phải lên ô vuông màu trắng, và giữ yên trong mấy giây.

Anh cúi tới trước, đặt môi sát ô vuông và nói một cách hoà nhã:

— Tôi tên là Andreas Bernstrom. Khi “bà” nghe giọng nói này, và chỉ

giọng nói này, “bà” sẽ mở khoá cửa.

Scott chờ đợi trong lúc ba người kia tiếp tục im lặng nhìn với vẻ bối rối.

Tất cả ba bóng đèn vẫn giữ màu đỏ.

— Bây giờ chúng ta phải thử xem tôi có hiểu các lời chỉ dẫn hay không, –

Scott nói.

Anh cắn môi và tiến lại phía trước. Một lần nữa anh xoay các mặt số,

nhưng lần này theo các con số Saddam đã lựa chọn: 0–4–0–7–9–3. Bóng
đèn thứ nhất chuyển từ đỏ sang xanh. Aziz mỉm cười. Scott đặt lòng bàn tay
lên ô vuông màu trắng và để yên trong nhiều giây. Bóng đèn thứ hai chuyển
sang xanh.

Scott nghe Kratz thở dài trong lúc anh bước tới phía trước. Anh đặt môi

lên ô vuông màu trắng chạm vào tấm lưới kim loại mỏng và nói:

— Tên tôi là Andress Bernstrom. Bây giờ là lúc chiếc tủ sắt.…

Bóng đèn thứ ba chuyển sang màu xanh trước cả khi anh nói hết câu.

Cohen khẽ lên tiếng hoan hô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.