LUẬT GIANG HỒ - Trang 366

hai quân nhân đẩy cánh cửa đồ sộ đóng lại. Tất cả các bóng đèn bắt đầu
nháy sang màu đỏ.

Viên Đại tướng liền ấn nút đồng hồ bấm giờ.

***

Khi chiếc xe hơi ngừng lại, Kratz nghĩ rằng quãng đường họ vừa đi chưa

đầy hai cây số. Ông nghe tiếng cửa mở và cảm thấy bị xô đẩy vào cánh tay
chứng tỏ ông phải ra khỏi xe. Ông bị đẩy lên ba bậc thềm đá trước khi bước
vào một toà nhà và đi dọc theo một hành lang dài. Tiếng bước chân của ông
vang dội trên sàn gỗ. Rồi ông được dẫn vào một phòng bên trái, nơi đây ông
bị đẩy xuống trên một chiếc ghế, bị trói bằng dây thừng và bịt miệng. Giày
và vớ ông được cởi ra. Khi ông nghe tiếng cửa đóng, ông cảm thấy chỉ còn
lại một mình.

Một thời gian dài trôi qua – ông không rõ là bao lâu – trước khi cửa lại

mở. Giọng nói đầu tiên ông nghe được là của Đại tướng Hamil.

— Gỡ tấm vải bịt miệng ra, – ông ta chỉ nói có thế.

Kratz có thể nghe tiếng ông ta bước quanh chiếc ghế, nhưng thoạt tiên

viên Đại tướng không nói gì. Kratz bắt đầu tập trung tư tưởng. Ông biết viên
thuốc có hiệu lực trong hai tiếng đồng hồ, không hơn, và ông tin chắc rằng
đã bốn mươi hoặc bốn mươi lăm phút trôi qua, kể từ khi bọn họ lôi ông ra
khỏi đại bản doanh của Đảng Baath.

— Đại tá Kratz, tôi đã chờ đợi một thời gian mới được cái đặc ân làm

quen với ông. Tôi đã từ lâu khâm phục việc làm của ông. Ông đúng là một
con người cầu toàn.

— Dẹp trò dơ dáy đó đi, – Kratz nói, – vì tôi không khâm phục ông hoặc

việc làm của ông đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.