LUẬT GIANG HỒ - Trang 398

CHƯƠNG

33

Vị tộc trưởng bị treo cổ trước tiên, rồi các người em trai của ông, lần lượt

từng người một, trước mặt những người còn lại trong làng, nhưng không
một ai trong họ hé răng. Rồi bọn chúng chuyển sang những người bà con,
cho tới khi một cô gái mười hai tuổi vì hy vọng cứu tính mạng của cha cô
nên đã kể cho bọn chúng về những người lạ ở trong nhà vị tộc trưởng đêm
hôm trước.

Bọn chúng hứa với cô bé rằng cha của cô sẽ thoát chết nếu cô kể cho

chúng tất cả những gì cô biết. Cô liền chỉ vào sa mạc để cho chúng biết nơi
chôn giấu chiếc xe tải. Đám quân nhân chỉ cần đào bới hai mươi phút có thể
xác nhận rằng cô bé đã nói thật.

Bọn chúng liên lạc với Đại tướng Hamil bằng điện thoại dã chiến. Ông ta

nhận thấy khó tin được rằng ba mươi người thuộc bộ tộc Zeebari đã tháo
tung chiếc xe Cadillac của vị tộc trưởng ra từng mảnh và mang tất cả qua sa
mạc mênh mông.

— Được mà, – cô bé cam đoan với chúng. – Cháu biết chuyện đó là thực

bởi vì anh cháu đã khiêng một cái bánh xe tới tận con đường qua bên kia sa
mạc. – Cô bé vừa quả quyết vừa kiêu hãnh chỉ tay về phía chân trời.

Đại tướng Hamil cẩn thận lắng nghe cái tin đó qua máy điện thoại trước

khi ra lệnh cha và anh của cô bé cũng phải bị treo cổ.

Ông ta quay lại với tấm bản đồ trên tường và nhanh chóng xác định vị trí

con đường duy nhất mà bọn khủng bố có thể đi qua. Đôi mắt của ông ta di
chuyển dọc theo con đường mòn băng qua một giải sa mạc cho tới lúc nó
nối vào một con đường quanh co khác, rồi ông ta chợt biết bọn chúng sẽ
phải qua thành phố nào.

Ông ta nhìn đồng hồ trên bàn: 4 giờ 59 phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.