LUẬT GIANG HỒ - Trang 77

Lúc 3 giờ 01, năm nhân viên cao cấp bước vào phòng và Scott thích thú

thấy Susan Anderson ở trong số đó. Mái tóc vàng hoe tuyệt đẹp của cô cuộn
thành lọn khiến cô có vẻ hơi nghiêm nghị và cô mặc một bộ đồ màu xanh
may rất vừa vặn làm tôn thêm dáng người thon thả của cô.

Chiếc áo khoác lấm chấm trắng với cái nơ bướm nhỏ ở cổ chắc đã khiến

cho phần lớn bọn đàn ông phải cách xa, nhưng cái đó lại hấp dẫn đối với
Scott.

— Xin chào giáo sư Bradley, – cô nói khi Scott đứng lên.

Nhưng cô ngồi xuống phía bên kia của Dexter Hutchins và thông báo với

ông rằng vị ngoại trưởng giáo sư sẽ đến gặp họ trong giây lát.

— Đội Orioles ra sao rồi? – Scott vừa hỏi vừa cúi tới trước và nhìn thẳng

qua Susan, cố không nhìn vào đôi chân thon thả đầy khêu gợi của cô Susan
đang đỏ bừng mặt. Trong một hồ sơ nào đó, Scott đã nhớ lại rằng cô là một
người hâm mộ bóng chày và khi cô không tháp tùng Ngoại trưởng ra nước
ngoài, cô không bao giờ bỏ qua một trận đấu nào. Scott biết quá rõ ràng họ
đã thua ba trận vừa qua.

— Cũng như đội Georgetown trong NCAA

[19]

, – cô ứng đáp ngay tức

khắc.

Scott không sao nghĩ ra một câu trả lời thích đáng hơn. Đội Georgetown

đã không lọt vào được trận đầu quốc gia lần đầu tiên trong nhiều năm.

— Mười lăm người tất cả, – Dexter nói, rõ ràng đang thích thú được ngồi

ở hàng ghế cao trong đám.

Cánh cửa bỗng mở ra và Warren Christopher bước vào phòng cùng với

Thủ tướng Do Thái và theo sau là các viên chức của cả hai nước. Họ tách ra
hai phía bàn, ngồi xuống theo thứ tự chức vụ.

Khi Ngoại trưởng Mỹ tới chỗ ngồi của ông ở chính giữa bàn, phía trước

quốc kỳ Mỹ, ông nhận thấy Scott lần đầu tiên và gật đầu tỏ vẻ biết sự hiện
diện của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.