LUẬT NGẦM - Trang 110

nơi gọi bác sĩ nhưng phải rất lâu sau nhiều lần thúc giục, họ mới
xuống kiểm tra và thay túi mới. Việc tiêm thuốc cho mẹ tôi đều
được sinh viên thực tập thực hiện, họ bắt ven không chuẩn làm vỡ
ven, chảy máu và gây đau đớn cho mẹ. Nhiều đêm mệt lả, tôi lót báo
nằm ngoài hành lang. Thỉnh thoảng, tôi nằm mơ thấy ba và mẹ
nắm tay tôi đi qua một rừng hoa rất đẹp, những cánh bướm dập dìu
bay, họ cười với tôi. Giật mình bừng tỉnh, những cánh bướm bay đâu
mất, những nụ cười cũng vụt tắt để lại tiếng băng ca xổn xoảng và
tiếng còi xe cấp cứu não nề kéo dài bất tận giữa màn đêm tĩnh
mịch…

❉❉❉

Sau cơn thập tử nhất sinh của mẹ, chúng tôi có được một căn

nhà, hay nói chính xác hơn thì đó là một căn phòng rộng khoảng hai
mươi mét vuông trong một con hẻm sâu cách xa thành phố được các
cậu mua cho. Tôi không mảy may xúc động, ngược lại, vì cám cảnh
đồng tiền, tôi đã trở nên lì lợm từ lúc nào không biết. Tôi muốn
làm chủ cuộc đời, làm chủ vận mệnh mình chứ không phải đợi chờ
mòn mỏi một tác động từ bên ngoài nào đó thì mẹ tôi mới được
sống.

❉❉❉

Tôi rất mê hát. Tôi cất tiếng hát mỗi khi vui, những lúc buồn

hay cả những khi đi về một mình ngang qua khu nghĩa trang vắng
bóng người. Tôi hát để vơi đi những tâm sự trong lòng, khi không
biết nói cùng ai. Một chị làm cùng thấy tôi hát say sưa lúc làm việc
nên đã đưa cho tôi một mẩu quảng cáo về cuộc thi hát trong thành
phố, bảo tôi đăng ký dự thi thử, nếu đoạt giải còn có tiền thưởng.
Thấy vui vui nên tôi cũng thử xem sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.