LUẬT NGẦM - Trang 142

quỵt tiền, thách thức sự kiên nhẫn của chủ sổ hoặc chủ casino, chúng
tôi luôn có cách để họ phải trả nợ, hay ít nhất là “nhờ” người trả nợ
giúp. Và những cách đó bao giờ cũng tàn khốc.

Ngày qua ngày, tôi chứng kiến người ta đối xử với nhau tàn bạo.

Và tôi cũng buộc phải nhập gia tuỳ tục. Nơi đây không có chỗ cho
lương tâm và sự tử tế. Tiền - Quyền lực là hai thứ vũ khí song
hành và cũng là đích đến tối thượng. Luôn có những kẻ chờ chực sự
sơ hở hay phút lơ đễnh để sẵn sàng cho cuộc lật đổ, chuyển giao
quyền lực. Suốt một thời gian dài, tôi không có nổi một giấc ngủ
ngon nếu không có rượu. Chỉ một tiếng gõ cửa, hay tiếng chuông
điện thoại reo vang khi đêm đã khuya cũng khiến tôi giật mình cảnh
giác. Nơi tôi đang đứng là như vậy, hoặc cảnh giác hoặc không bao giờ
còn cơ hội để cảnh giác nữa.

Một buổi sáng tinh mơ, bà Linh Phong gọi tôi đến có việc cần

bàn. Bày biện bộ đồ trà mạ vàng rất đẹp, vừa pha trà bà vừa khoan
thai nói với tôi: “Chuyện tình cảm của con bây giờ ra sao rồi?”

Tôi hơi sửng sốt trước câu hỏi này, bởi vì bà Linh Phong vốn

chẳng bao giờ hỏi đến những thứ thuộc về phạm vi cá nhân. Nhưng
tôi vẫn ngoan ngoãn trả lời: “Dạ, má biết là con không quan tâm
lắm đến chuyện đôi lứa mà. Con thích tự do để được dốc sức cho
má.”

“Má nghe nói thằng con ông tướng giám thị trại X thích con lắm

phải không? Con nhận lời nó chưa?”

Tôi hơi chột dạ. “Thằng con ông tướng” mà bà muốn nói đến là

Nam Khánh, cũng là một trong những người yêu hiện tại của tôi.
Không đợi tôi nói thêm, bà Linh Phong tiếp lời: “Em trai của lão đại
đang bị biệt giam trong trại X. Phải chi con là con dâu tương lai của
ngài Thiếu tướng thì hay biết mấy. Tìm cách lên thăm trại rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.