LUẬT NGẦM - Trang 70

thường, cơm áo gạo tiền. Tình yêu và mật ngọt khi đó lại trở nên xa
xỉ biết mấy? Và những người phụ nữ chấp nhận kiếp u tối lại
luôn biết cách xuất hiện thật đúng lúc, giải toả cơn thèm khát dục
vọng của những người đàn ông tham lam. Họ hùng hục lao vào nhau,
trao cho nhau những thề non hẹn biển vì chẳng cần phải nhớ hôm
nay nhà đã hết gạo, chẳng cần âu lo ngày mai tiền nhà, tiền điện,
học phí cho con đã đến hạn phải đóng. Nhưng người vợ thì khác,
những thứ lo lắng tầm thường đó đã chặn đôi môi của họ thốt ra
những thứ vời vợi kia. Ngày từng ngày, giờ từng giờ, hai chữ “hy sinh”
đã đẩy họ ra khỏi thứ tình yêu vốn được cho là chỉ thuộc về hai
người.

Và họ mất chồng!

Hay nói chính xác hơn là họ phải đối diện với những người phụ

nữ đang vênh khuôn mặt xinh xắn không một vết đồi mồi, đôi
môi mọng đỏ không một vết chân chim về phía mình. Đôi môi ấy
thốt ra những lời ngọt ngào trên chiếc giường ấm áp với chồng
họ để rồi thở ra những lời nồng nặc đắng cay với những người vợ.

Người phụ nữ ấy cũng vậy.

Khi ba qua đời, tôi mới bắt đầu hồi tưởng nhiều hơn về

những thứ mình đã từng được chứng kiến. Cô ta tên Lan - Nguyễn
Thị Lan, dáng người phốp pháp với khuôn mặt tròn nhưng sắc sảo
bởi đôi lông mày được kẻ đậm và xếch lên. Có lẽ suốt cuộc đời này,
tôi chẳng thể xoá nhoà khỏi tâm trí hình ảnh cô ta trần như nhộng
trong căn nhà nhỏ bé của mình năm nào. Nó như một cuốn phim
không bao giờ bị lão hoá, ngày từng ngày tôi gặm nhấm thước phim
đó, từng chút từng chút một. Tôi ngấu nghiến nó, cào xé nó, nhai
nát nó ra thành từng mảnh rồi lại lặng lẽ ghép lại nguyên vẹn.
Những ngấn mỡ ngồn ngộn, bầu ngực căng đầy, trắng hếu
đang chờ đợi một bàn tay tội lỗi. Ánh mắt hoảng sợ, cô ta đã túm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.