LUẬT NGẦM - Trang 88

làm quen họ trong những quán cà phê bằng nhiều cử chỉ ga lăng.
Đã có người trong số đó trao thân cho Tuấn. Nhưng tuyệt nhiên
không một ai biết rõ về anh ta bởi với mỗi người Tuấn đều cung
cấp một thông tin cá nhân khác nhau.

❉❉❉

Mẹ tôi ngồi hút thuốc ở sân thượng. Đôi mắt mẹ trũng sâu vì

thiếu ngủ, tôi lặng lẽ úp một bát mì tôm nhưng mẹ không ăn. Đã
một tháng trôi qua kể từ ngày Tuấn vơ vét tất cả rồi trốn đi, hắn
lặn mất tăm như chưa từng tồn tại dù rằng cơ quan công an ra sức
truy tìm. Căn nhà ba tầng vắng lặng và tối tăm đến đáng sợ,
công việc kinh doanh đã ngưng lại nên các phòng đều không có
khách lưu trú. Nền nhà phủ đầy bụi vì cả tuần không có ai lau
dọn, mẹ tôi đã cho chị Tuyết nghỉ việc để tiết kiệm tiền. Hành
lang dài tăm tối với những dãy phòng đóng kín cửa khiến tôi rùng
mình.

Công việc của mẹ tôi gặp nhiều trục trặc. Các khoản đầu tư đều

thất bại vì đối tác lừa, chúng tôi không còn tiền dự trữ, nợ nần
ngập đầu. Mẹ tôi suốt ngày hút thuốc và uống rượu, không
buồn mở cửa nhận khách trọ nữa. Ban ngày, tôi đi học như bình
thường. Tối đến, tôi tranh thủ nấu tạm bữa tối qua loa nhưng
cũng không ai muốn ăn. Căn nhà tối tăm và ảm đạm như nhà ma.
Nấu cơm xong không thấy mẹ đâu, tôi bật sáng đèn ở từng tầng
rồi lần lên sân thượng. Mẹ ngồi một góc đằng sau cánh cửa dẫn
ra ban công, vỏ lon bia và tàn thuốc lá vương vãi khắp nơi. Mẹ với
tay cố lấy chùm chìa khoá nằm phía bên ngoài cánh cửa, có lẽ khi
cố tra vào ổ khoá để mở cửa ra ban công, bà đã làm rơi nó ra ngoài.
Bà vừa đưa tay khều lấy chùm chìa khoá, vừa khóc lại vừa cười.
Bất chợt, bà cất một tràng cười dài, ghê rợn, the thé trong màn
đêm tĩnh mịch, rồi lại bật khóc thảm thiết, đầy nỗi u uẩn. Chốc
chốc, mẹ tôi lại đập đầu vào tường rồi khóc cười đầy ma mị. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.