LUẬT NGẦM - Trang 89

lao đến ôm, ngăn không cho bà tiếp tục hành hạ bản thân. Bà ngơ
ngác rồi bật khóc nức nở trong vòng tay tôi. Hai hàng nước mắt
chảy dài.

❉❉❉

Mẹ tôi ở rịt trong nhà, không bước ra ngoài. Chủ nợ bắt đầu kéo

đến yêu cầu siết ngôi nhà mẹ con tôi đang ở cùng toàn bộ tài sản.
Họ hung hăng đập phá, chửi rủa và hăm doạ. Vì sự an toàn, mẹ con
tôi không thể ở lại căn nhà đó nên phải thuê tạm một căn phòng trọ
để ở. Những hộp cơm được mua về mỗi bữa, nhưng không ai buồn
đụng đến. Mẹ chỉ ngồi một góc uống bia và đốt thuốc. Khói
thuốc mờ nhạt qua ánh mắt tôi, làm mờ đi cả con đường tương lai ở
phía trước. Tôi không biết phải làm gì và cũng không biết phải bắt
đầu từ đâu. Mẹ tôi nhiều lần có ý định tự tử. Sự tuyệt vọng ăn mòn
từng tế bào nghị lực trong ý chí của bà. Có lẽ mọi thứ đã vượt quá sức
chịu đựng của một người phụ nữ ấy.

Mẹ tiếc công sức gây dựng sự nghiệp. Bà đau đớn khi bị những

người được cho là bạn, là đối tác tin cậy lừa trắng trợn, thất vọng
khi nhân viên tin cẩn cũng quay lưng phản bội. Sâu thẳm trong suy
nghĩ, bà lao vào kinh doanh cũng chỉ để chứng tỏ cho ba thấy rằng
không có ông, bà vẫn sống rất tốt, vẫn thành đạt và kiêu hãnh
ngẩng cao đầu. Sự ra đi của ba khiến bà như rơi từ trên cành cây
cao xuống đất, bà không còn ý chí phấn đấu hay động lực để
tiếp tục tham vọng. Có lẽ khi nào phải đứng giữa ranh giới của sự yêu
- ghét, lòng hận thù và nỗi khát khao “trả thù”, tôi mới có thể hiểu
được.

Chúng tôi quyết định bỏ lại tất cả mọi thứ nơi này để cùng nhau

đi đến một vùng đất mới. Thành phố này đã in bước chân người
xưa trên mỗi con đường, hình ảnh hiển hiện trên từng góc phố chẳng
thể nào bôi xoá được. Trở về đây cũng là lúc nỗi buồn sâu thẳm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.