chiếc nhẫn này với cô ấy, em nói xem, cô ấy sẽ nghĩ sao?"
Cô không nhịn được nhìn anh, tròng mắt người đàn ông như hai dòng
suối sâu, có sự mềm mỏng ngọt ngào ngấm sâu vào tận đáy lòng.
"Anh thật xấu." Cô suy nghĩ rất lâu, cuối cùng lại cho anh một lời đánh
giá như vậy.
Người đàn ông này cố ý để cho cô phải suy nghĩ, anh ấy cố ý để cho cô
tự mình đặt bản thân vào trong tình cảnh đó.
Cô nghĩ , nếu như đổi lại là cô, có lẽ cô sẽ không còn hy vọng, sau đó ôm
lấy đầu mình chạy về nhà đọc
《 Đại Bi Chú 》rồi.
Người đàn ông này, quả thật rất xấu , cho dù là đối với cô gái mặc sườn
xám đó, hay là đối với cô!
Nhưng, khi cô nghe thấy những lời này xong, thì ngược lại trong lòng
cảm thấy rất vui vẻ.
Từ chiếc nhẫn trên tay cô, người đàn ông một đường cuốt lên xương cổ
tay cô, thuận tiện dắt tay cô đến cửa phòng bếp, "Đứng đây xem."
"Éc. . . . . . Ừ." Cô hơi phản ứng lại, mới biết là cháo đã chín, anh muốn
cô đứng một bên quan sát.
Động tác của người đàn ông lưu loát, chỉ một lát sau, đã bê một bát cháo
ra cho cô rồi, màu đỏ của những miếng chân giò hun khói, màu xanh của
những khúc rau cần, bên trong màu sắc rực rỡ, nhìn qua thấy vui tai vui mắt
vô cùng.
Cô rất động lòng, nhao nhao muốn thử.
"Cháo đào hồng liễu lục đây, nếm thử một chút xem." Người đàn ông
kéo cô ngồi xuống, đặt chén đũa xuống xong, ý bảo cô đến thưởng thức.