LỤC THIẾU CƯNG VỢ TẬN TRỜI - Trang 839

"Nguyên nhân có rất nhiều, anh sợ rằng mình cũng không thể giải thích,

Tử Mạt, có lúc chính là như vậy, hai người gặp nhau, đúng thời cơ, loại
cảm giác đó cư tự nhiên mà phát ra như vậy, cụ thể bắt đầu từ lúc nào đã
nhận định em, anh cũng không rõ lắm, có thể là vào lúc trên chiếc ghế ở
công viên Duyên Hải. . . . . ."

Cô lẳng lặng nghe, khóe mắt chợt tràn ra giọt nước mắt, lăn xuống

gương mặt, rơi lại trên áo sơ mi, phát ra một tiếng "Phốc" nhẹ.

Tâm Lục Duật Kiêu giống bị dây thừng cuốn lấy, anh kinh ngạc nhìn

chằm chằm nước mắt lấp lánh trên mặt cô, hô hấp cũng có chút khó khăn.

Anh vừa yên lặng suy nghĩ, vừa đưa tay lau nước mắt giúp cô, cô từ từ

vươn tay, bắt được ống tay áo của anh, muốn ôm anh kéo lại chặt hơn.

Lục Duật Kiêu sợ run lên, cúi xuống nương theo sức lực của cô, cánh tay

của cô liền ra sức vòng qua cổ anh.

Anh cúi người xuống, tay vòng chắc qua eo của cô, ôm cô lên, đi thẳng

đến phòng ngủ.

Cổ Tử Mạt ôm thật chặt cổ của anh, không chịu xuống đất, cũng không

chịu ngẩng đầu nhìn hoàn cảnh chung quanh.

Lục Duật Kiêu quét mắt khắp phòng ngủ, ôm cô ngồi xuống trên ghế

nghỉ.

Ghế đệm lõm sâu xuống cố gắng chịu đựng sức nặng của hai người.

Lục Duật Kiêu vòng Cố Tử Mạt ở trong góc, lại kiên nhẫn tiếp tục hôn

cô.

Không gian chật chội mềm mại, thân thể nóng rực cùng cái hôn triền

miên tinh tế của anh, khiến Cố Tử Mạt có cảm giác ấm áp, theo sự dụ dỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.