LƯỢC KHẢO VIỆT NGỮ - Trang 15

Nói đến tiếng Hán-Việt chúng ta không thể không nhớ đến tổ-tiên ta

đời trước học chữ Tàu, tiếng Tàu nhưng dần dần đọc trại ra, khiến biến theo
thanh-âm, cung-bậc của tiếng ta và nhân-thế, để lại cho ta một kho tiếng rất
tao-nhã phong-phú. Kết-quả là chữ Tàu có bao nhiêu là ta có bấy nhiêu tiếng
Hán-Việt có thể đem dùng vào tiếng nói hằng ngày của chúng ta. Đó là
trường-hợp có một không hai trong lịch sử các tiếng nói trên hoàn-cầu vậy.

Song le cái của quí-báu ấy xưa kia chưa từng được đem ra ứng-dụng

một cách xứng-đáng với giá-trị của nó. Phải đợi đến ngày nay chúng ta mới
nhận-thực rõ-ràng về giá-trị tiếng Hán Việt trong việc đào-tạo quốc văn.
Người nước ta khi bắt đầu học chữ Hán là vì tình-thế bắt-buộc, nhưng sau là
vì ham chuộng, vì kính mộ đạo thánh-hiền. Đã thế mà học đạo thánh-hiền,
theo ý tiền-nhân ta, tất phải học chữ nho mới được. Nói một cách khác, tức
là chủ-trương rằng muốn hấp-thụ một văn-hóa nào, tất phải học thứ văn-tự
đã sản-xuất ra văn-hóa ấy. Vì vậy, chữ Tàu mới được lên cái địa-vị tối-cao là
« chữ của ông Thánh ». Một lý-do khác là khi người nước ta bắt đầu theo
Hán-học trình-độ tiếng ta chưa đủ để phiên dịch các sách chữ Nho. Không
như người Tàu khi du-nhập Phật-giáo của Ấn-độ thì họ có thể dịch ngay
tiếng phạn ra chữ Hán…

Nói tóm lại, hết thời-kỳ Bắc-thuộc đến đời nhà Trần (thế-kỷ 13) trong

khoảng một ngàn ba bốn trăm năm, người tri-thức nước ta chỉ chăm theo
Hán-học, không hề tưởng đến vận-mệnh của tiếng nói nước nhà. Tuy vậy, họ
đã làm nên một việc hữu-ích đối với quốc-âm, một cách gián-tiếp. Các cụ đồ
nho ta xưa dạy học-trò có một phương-pháp rất đặc-sắc là dùng tiếng nôm
để nghe sách và giảng nghĩa sách. Trước hết thầy bảo học-trò bình lên một
câu chữ nho, rồi cùng một giọng ngân-nga trầm-bổng ấy, giải-nghĩa từng
chữ một ra tiếng nôm. Sau hết thẩy mới lại dùng tiếng nôm giảng-giải ý-
nghĩa trong câu sách. Đứng riêng về phương-diện quốc-âm mà nói, phương-
pháp ấy có mấy điều lợi ích : một là bắt-buộc người ta phải tìm những tiếng
nôm để dịch nghĩa những chữ Hán cho đúng, tức là giúp cho sự định-nghĩa
mỗi tiếng ta. Hai là dùng tiếng ta để nghe sách và giảng sách, tức là làm cho
tiếng ta dần dần thành lời nói có văn-chương. Sau hết, là chỉ rõ những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.