LƯỢC KHẢO VIỆT NGỮ - Trang 37

Xem trên này, học-giả nước ta thật đã tận-tâm với vấn-đề cải-cách chữ

quốc-ngữ. Nhưng cách sửa đổi của họ vẫn chưa được hoàn-toàn, nên đã từng
làm đích cho phe phản-động. Phe này trách những kẻ đề-xướng cải cách
không có óc khoa-học tí nào, vì đã lầm-lẫn chữ cái dùng để phiên-âm, với
các dấu dùng để chỉ thanh. Theo họ bản-tính âm và thanh khác hẳn nhau,
không thể dùng chung một thứ phù-hiệu được. Còn lấy âm-mẫu-kép
(voyelles composées) thay cho âm-mẫu-đơn (voyelles simples) theo lời bàn
của ông Dương-Tự-Nguyên thì cũng không căn-cứ vào một nguyên-tắc gì
xác-đáng và chỉ làm cho mỗi chữ dài thêm, cố-nhiên là không tiện-tiệp trong
lúc đọc lúc viết. Bỏ quách tất cả các dấu như ý-kiến ông Lê-Dư lại là một sự
cải-cách quá bạo-dạn. Văn-từ nào mà mỗi chữ có một hình-dáng để phân
biệt như các thứ ngôn-ngữ đa-âm và nhất là các lối chữ tượng-hình, hội-ý,
như chữ Tàu, thì sự bỏ bớt dấu vẫn không hại mấy. Nhưng văn-tự nào chỉ
chuyên hài-thanh (chua-âm) như chữ quốc-ngữ thì giá-trị và công-dụng các
dấu cũng quan-hệ không kém gì chữ cái. Nếu đem bỏ dấu đi sẽ là một trở-
lực lớn cho người đọc. Ngoài các lẽ thực-tế kể trên kia, người ta lại còn viện
một lẽ khác để giữ lại 5 dấu, vì rằng : nó biểu-thị được một đặc-tính của
tiếng ta là một thứ tiếng có âm-nhạc tự-nhiên.

Chúng tôi nhắc lại các cuộc tranh-luận về vấn-đề sửa đổi chữ quốc-ngữ

nhưng chưa dám quyết-định về một đằng nào. Vì là một vấn-đề phiền-phức
khó-khăn, muốn giải-quyết cho thích-đáng trước phải đứng về phương diện
ngữ-học, nghiên-cứu tính-chất của tiếng ta một cách thấu-đáo rành-mạch ;
ấy là công việc mà học-giả nước ta mới bắt-đầu lưu-tâm đến. Ở đây chúng
tôi chỉ bày tỏ một vài khái-niệm ; văn-tự dùng để ghi lời nói. Ngôn-ngữ nhờ
có văn tự mới phổ-cập được rộng và lưu-truyền được lâu. Một văn-tự đúng
lý-tưởng cần phải giản-tiện, nhưng đồng thời lại phải chiều theo đặc-tính của
mỗi thứ tiếng. Ngôn-ngữ lại theo thời-gian mà biến-hóa hoặc ít hoặc nhiều,
cho nên văn-tự không phải là một vật bất-di bất-dịch mãi đâu. Chữ quốc-ngữ
của ta ra đời đã ba trăm năm nay, những người sáng-chế ra nó vị-tất đã
nghiên-cứu được tường-tận những đặc-tính của tiếng ta về ba phương-diện :
âm, vận và thanh. Ngay từ buổi đầu nó đã trải qua vài phen sửa đổi – những
người thực-hành cải-cách trước nhất có lẽ là hai ông A. de Rhôdes và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.