LƯỢC SỬ KINH TẾ HỌC - Trang 33

đánh thuế. Nhà vua giận dữ và giam Mirabeau lại. Madame de Pompadour
cố gắng xoa dịu vị bác sĩ đang lo lắng của mình, nói với ông rằng bà đã cố
gắng trấn an nhà vua và tất cả mọi chuyện sẽ dịu đi. Quesnay buồn bã nhận
xét với bà rằng bất cứ khi nào ông được trình diện trước nhà vua, tất cả
những gì ông có thể nhớ là “đây là người có thể chém đầu tôi”.

Như Mirabeau đã phát hiện ra, thuế là một vấn đề tế nhị. Những nhà cai

trị phải đánh thuế thần dân của họ. Còn có cách nào khác để chi trả cho cung
điện của họ và cho binh sĩ bảo vệ vương quốc? Pháp trong những ngày đó
đã bỏ ra rất nhiều tiền để tiến hành chiến tranh và cần nhiều hơn nữa để chi
trả cho các lâu đài, tiệc chiêu đãi, đồ trang sức lộng lẫy của nhà vua và
những người thuộc tầng lớp quý tộc. Mặc dù vậy, đầu tiên, vấn đề là ai phải
chịu thuế, sau đó là đánh thuế họ bao nhiêu. Người cai trị phải giữ các quý
tộc quyền lực ở bên cạnh mình, vì vậy việc đánh thuế họ không phải là điều
dễ dàng. Nếu thuế đánh vào nông dân trở nên quá nặng, họ có thể ngừng làm
việc - hoặc tệ hơn, họ có thể nổi dậy. Jean-Baptiste Colbert, bộ trưởng tài
chính của nhà vua một thế kỷ trước đó, đã nghĩ về việc cân bằng này khi ông
nói: “Nghệ thuật đánh thuế cốt ở chỗ vặt lông ngỗng sao cho thu được lượng
lông lớn nhất mà con ngỗng kêu ít nhất có thể.” Quesnay tin rằng con ngỗng
Pháp - xã hội Pháp và nền kinh tế của nó - đã bị vặt quá mức đến nỗi hầu
như đã trụi hết lông. Vài thập niên sau, con ngỗng kêu rống lên và vùng lên
làm một cuộc cách mạng. Tuy nhiên, bây giờ, nó không kêu nhiều, mà chỉ
hấp hối. So với nước Anh, nền nông nghiệp của Pháp lạc hậu và không hiệu
quả. Người nông dân đang sống trong cảnh khốn khổ. Cuộc sống ở nông
thôn là một cuộc sống vất vả cực nhọc trường kỳ, khó khăn, bủa vây bởi nạn
đói và cái nghèo. Quesnay đổ lỗi cho các khoản thuế cao áp đặt lên những
người nông dân để chảy vào túi triều đình và những người thuộc tầng lớp
quý tộc. Ngược lại, những người thuộc tầng lớp quý tộc và tăng lữ giàu có
không phải trả bất kỳ khoản thuế nào cả.

Quesnay nói rằng nông nghiệp là một điều đặc biệt. Thiên nhiên, được

khai thác trên các cánh đồng, sông suối và khu vực săn bắn, là nguồn tối
thượng cho của cải của một quốc gia. Đây là lý do tại sao các ý tưởng của
nhóm các nhà tư tưởng của Quesnay, những người đầu tiên tự gọi mình là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.