LƯỠI - Trang 134

Sợ rằng sẽ van vỉ anh ở lại, sẽ kể lể đủ mọi khổ sở khó khăn, tôi cứng

rắn nhấn mạnh, Anh về đi.

Mọi việc thành ra thế này, anh cũng đau đớn lắm, anh nói, cụp mắt nhìn

xuống và xỏ giày vào.

Nên ăn năn thì hơn tôi nói và thêm, Nếu anh là một con người.

Bếp trưởng muốn đưa tôi về, nhưng tôi xua tay từ chối, rồi rời tiệc. Nếu

để anh đến cửa nhà, có lẽ tôi không thốt nổi câu tạm biệt. Tôi không muốn
khóc và ngồi đâu đó. Ngực quặn thắt. Tôi có nhiều điều muốn nói, nhiều
đến nỗi ngực muốn nổ tung. Tôi đã quá chén. Chân bước mà không biết
mình đi đâu, không biết nhà mình ở chỗ nào. Đang tháng Năm mà tôi run
lẩy bẩy. Nếu bây giờ có một cốc nước, chắc tôi sẽ siết chặt nó vào người.
Tôi nghĩ mình có thể tìm ra cách về nhà, rồi lảo đảo như bị hút xuống
đường hầm đi bộ. Dọc lối đi là các hộp rỗng san sát. Tôi đứng lại, vịn một
tay lên tường và nôn mửa, xong chùi miệng bằng mu bàn tay. Những viên
cát tròn lăn vào bàn tay tôi, đen, nhỏ. Trứng cá muối. Trông như những
buồng trứng. Tôi phải nôn nữa mới được. Tôi ép mình đứng thẳng lên và
nhìn quanh để tìm lối ra. Một cái đầu đàn ông ló lên khỏi chiếc hộp ở cuối
dãy, trông như một mũ nấm. Người vô gia cư nằm đầy trong các hộp các
tông không đậy nắp, mỗi người một hộp. Đúng, đang đêm mà. Mọi người
đều đang ngủ. Tôi phải về nhà thôi. Tôi cố đứng thẳng dậy và đi theo một
đường thẳng. Người đàn ông, miệng ngậm điếu thuốc, khạc nhổ ra ngoài
hộp và nhìn tôi với ánh mắt thú hoang. Tôi dừng lại, nhếch mép cười.
Người đàn ông tắt thuốc. Tôi tiến vài bước về phía hắn. Hắn ném điếu
thuốc gần chân tôi, như muốn dò xem phản ứng. Tôi mỉm cười lần nữa và
nhướng mày, mắt mở to. Tôi đảo quanh mắt thật nhanh rồi lại nhìn thẳng
vào hắn, mỉm thêm một nụ cười. Thì ra là thế này đây. Tôi gồng cứng chân
để người khỏi lắc lư. Thế này là thế nào? Cô đã cười với anh ấy như thế
phải không, tôi nói với Se Yeon.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.