LƯỠI - Trang 66

nhiều, ba cũng không hề ỏe họe, làm mình thành ra phát điên, vì như thế
khác nào ông từ mặt mình.

Thế rồi ba xuất hiện trong mơ, và nói, Ba sẽ ăn con vì ba yêu con biết

bao nhiêu. Mình mỗi ngày một béo, có hồi béo đến nỗi còn mơ thấy vòng
bụng của mình làm căn nhà bục tung thành từng mảnh. Mục tiêu sống của
mình bắt đầu cô đặc về một điểm: bỏ nhà ra đi càng sớm càng tốt, và mình
đã làm như thế vào năm mười bảy tuổi. Mình nghĩ ăn thùng uống vại hay
nhịn đói nhịn khát thì về cơ bản cũng như nhau cả. Cả hai đều có chung
mục đích là mang lại một cảm giác rất bệnh hoạn về thành quả, cho phép
người ta nói rằng, tôi rất giỏi ăn hoặc giỏi nhịn. Và đó quả thật là tất cả
những gì mình có. Mình gặp cậu vào thời điểm đang nghĩ thế đấy. Công
việc nấu nướng của cậu đã dạy mình, lần đầu tiên trong đời, rằng thức ăn
không chỉ để nhồi căng mặt mà còn giúp ta cảm nhận. Hôm mới gặp nhau
ấy, mới nhìn qua mình đã chảy nước dãi vì món ức vịt nướng rắc rễ bina
non của cậu. Bởi thế mình muốn rời đi càng nhanh càng tốt. Nhưng cậu lại
chạy theo ra bãi để xe, chất vấn tại sao mình không ăn, làm sao mình có thể
viết bài báo về món ăn mà chưa hề nếm nó. Cậu làm mình sặc. Quá nghiêm
túc! Hôm ấy mình đã nghĩ món ăn của cậu nhất định có điều gì đặc biệt, vì
khá lâu rồi mình mới ăn với tâm trạng nhẹ nhõm đến vậy. Tự dưng cảm
thấy mình đã tiêu phí hết những năm tuổi trẻ để đấu tranh với cái gì đó ngu
ngốc, với ăn, và thức ăn. Mình thực sự giận dữ về điều đó, giận thật đấy.

Mun Ju khóc. Tôi đẩy khăn giấy về phía cô.

Một người no nê khác với một người đói. Không thể thuyết phục một

người đói làm gì cả, nhưng có thể giao nhiệm vụ và kiểm soát một người
no. Vì thế sau đó tôi tiếp tục nấu cho Mun Ju ăn bất cứ khi nào cô tạt vào
nhà hàng. Tôi làm những suất nhỏ hơn bình thường, giúp cô ăn chậm, và
liên tục nhắc cô cái gì không nên ăn, cái gì nên tránh, và cái gì phải ăn.
Giống như hầu hết những người thông minh sáng dạ, Mun Ju biết rõ điều
mình muốn và cách tập trung trí lực vào điều ấy. Cô không tránh thức ăn, cô
sử dụng thức ăn để vượt qua nỗi sợ ăn. Tuy đều không nói ra lời, nhưng đây
là điều cả hai chúng tôi đều mong mỏi cho cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.