LƯỚI ĐIỆN TỬ THẦN - Trang 132

Chương 19

Trong lúc Amelia Sachs đi theo Charlie Sonuners về văn phòng anh ta ở phía
bên kia khu Đốt của Liên hợp Algonquin, cô nhận thấy hơi nóng tăng lên dần
dọc theo lộ trình phức tạp mà anh ta đang dẫn dắt. Tiếng ầm ầm tràn ngập các
hành lang cũng tăng lên sau mỗi bước chân.

Cô hoàn toàn lạc lối. Lên gác, rồi xuống gác. Trong lúc đi theo anh ta, cô

gửi và nhận vài tin nhắn bằng chiếc BlackBerry, nhưng khi họ xuống sâu dần
thì cô phải tập trung bước, các hành lang mỗi lúc một thêm thù địch với
khách. Sóng di động rốt cuộc mất hẳn và cô không nhìn đến điện thoại nữa.

Nhiệt độ cứ tăng dần.
Sommers dừng lại trước cánh cửa dày, bên cạnh là giá mũ bảo hộ.
“Cô lo lắng cho mái tóc hả?” Anh ta hỏi cao giọng, vì tiếng ầm ầm từ phía

bên kia cánh cửa lúc bấy giờ rất lớn.

“Tôi không muốn nó rụng hết!” Sachs hét đáp lại. “Còn nếu không thì

chẳng sao.”

“Chỉ hai lối thôi. Đây là lối ngắn nhất tới văn phòng tôi.”
“Càng ngắn càng tốt. Tôi đang vội.” Sachs vớ cái mũ, chụp lên đầu.
“Sẵn sàng chưa?”
“Tôi cho là rồi. Dọc đằng kia chính xác là gì vậy?”
Sommers nghĩ một lát, rồi nói, “Địa ngục.” Và hất đầu bảo Sachs tiến lên.
Cô nhớ lại những vết thương tròn như những chấm bi chi chít khắp thân

thể Luis Martin. Hơi thở của cô trở nên gấp gáp và cô nhận ra bàn tay mình,
đang đưa về phía tay nắm cửa, đã chầm chậm lại. Cô túm lấy, kéo cánh cửa
thép nặng mở ra.

Phải, địa ngục. Lửa, lưu huỳnh, tràn ngập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.