LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 268

Cậu bé B: “Đúng thế! Trước đây, cô ấy đi cùng Hoắc công tử. Cơ hội

chụp hình poster quảng cáo khi đó cũng là Hoắc công tử dành cho cô ta. Có
điều, đã lâu lắm rồi không thấy cô ấy đi cùng Hoắc công tử. Tớ đang thấy
lạ. Hóa ra bây giờ cô ấy đi lại với Liên thiếu gia.”

Cậu bé A: “Nói như vậy thì Hoắc công tử bị Liên thiếu gia nẫng tay trên

sao?”

Cậu bé B đang định trả lời câu hỏi buôn chuyện này thì bỗng phát hiện

ra Hoắc Khởi Minh đang đứng phía sau, cách chúng chừng dăm ba bước.
Khuôn mặ lạnh như băng đó khiến cậu bé không dám nói thêm gì nữa. Cậu
bé vừa lúng túng cười trừ thay lời hỏi thăm vừa vội kéo cậu bé A đi.

Tuy Hoắc Khởi Minh kìm chế được cảm xúc của mình trước mắt mọi

người nhưng ngọn lửa tức giận trong anh ta đã nhanh chóng bùng lên. Vừa
vào phòng thay đồ, anh ta đã đạp lật một chiếc ghế. Anh ta nghiến răng
nghiến lợi nói: “Mẹ khiếp! Bây giờ cũng không biết có bao nhiêu người
đang cười tao nữa, cười tao bị Liên Gia Kỳ nẫng tay trên. Tao mất hết cả thể
diện rồi, không thể nuốt nổi cơn giận này. Họ Liên kia, mày cứ chờ đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.