LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 298

đó.

Quả nhiên, Điền Điền lại nói:” Chiếc khăn này là một chị đồng nghiệp

trước đây đi Nhật mang về. Khi đó, chị ấy mua rất nhiều khăn tay tặng mọi
người. Các đồng nghiệp trong công ty tranh nhau chọn, đến lượt em là
người cuối cùng nhận quà thì chỉ còn lại một chiếc khăn tay nam mà thôi.
Tuy không hợp cho em dùng nhưng đồng nghiệp nói… sau này có thể tặng
cho bạn trai. Thế nên… hôm nay… em tặng nó cho anh.”

Ánh mắt cô ngượng ngùng, càng nói giọng càng nhỏ đi, càng nhẹ hơn,

nói đến cuối còn ngập ngừng mãi, như tơ nhện quấn chặt trái tim anh. Trân
trọng nâng niu chiếc khăn trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên
môi Điền Điền: “Cám ơn em đã tặng nó cho anh.”

Cảm giác được đôi môi ấm áp chạm vào, tuy chỉ trong nháy mắt nhưng

cả người Điền Điền từ thân thể đến trái tim đều bị chấn động. Đây là nụ hôn
đầu tiên của cô, là tiếp xúc thân mật có sắc màu hoa hồng đầu tiên trong
cuộc đời cô. Một cảm giác hạnh phúc ngập tràn hoàn toàn bao quanh Điền
Điền…

Sáng sớm hôm sau, nhớ lại cảnh ngọt ngào tối qua, Điền Điền vẫn cảm

thấy như đang nằm mơ. Nhưng tuyệt đối không phải là mơ! Mới sáng sớm,
di động của cô đã nhận được tin nhắn của Liên Gia Kỳ nói rằng anh đang ở
sân bay, chuẩn bị lên máy bay đi Hồng Kông. Những ngày sau, anh sẽ tranh
thủ từng phút từng giây quay về thành phố G để ở bên cô. Đọc xong tin
nhắn này, trái tim Điền Điền như bị mật ngọt nhấn chìm. Trái tim tràn đầy
hương vị ngọt ngào đến không chịu nổi, hương mật dần toát ra ngoài, từ từ
lan tỏa khắp mọi nơi.

Tan ca đêm trở về, bà Điền Quyên phát hiện ra sự thay đổi của con gái

mình. Khuôn mặt cô vô cùng rạng rỡ, đôi mắt ánh lên tia sáng lấp lánh. Cô
liên tục mỉm cười, liếc nhìn cũng hiểu được chỉ có cô gái đang tắm trong
dòng sông tình yêu mới có được thần thái rung động như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.