LUÔN CÓ NGƯỜI ĐỢI ANH - Trang 70

đã sớm được giải quyết. Tại sao bây giờ cô cứ ngoan cố không chịu buông
tha? Rốt cuộc cô muốn làm gì? Có phải cô còn muốn lấy thêm tiền không?
Cô muốn bao nhiêu thì cứ nói đi. Tôi sẽ cô gắng bù đắp cho cô là được chứ
gì?”

Tuy thái độ của Liên Gia Kỳ rất bình tĩnh nhưng lời của anh ta không

còn lý trí nữa. Do quá giận dữ, không kìm nén được cảm xúc nên anh ta đã
buột mieengju nói ra những lời này.

Điền Điền nghĩ thế càng nổi giận hơn: “Phì! Ai cần mấy đồng tiền thối

tha của anh chứ? Anh đừng tưởng lấy tiền ra là lại giải quyết được vấn đề.
Liên Gia Kỳ, tôi nói cho anh biết, tiền không mua được mạng sống của bố
tôi đâu!”

Anh ta không hề tỏ ra chùn bước, tiếp tục bác bỏ lời cô nói: “Nhưng

năm đó, sau khi nhận năm trăm nghìn tệ, mẹ cô đã ký biên bản hòa giải.
Nếu năm đó đã chịu nhận tiền thì cũng nên tuân thủ quy tác trò chơi. Vậy
bây giờ cô lấy tư cách gì để nói việc chúng tôi dùng tiền giải quyết vấn đề
là không chính đáng? Nếu không thì năm đó, sao mẹ con cô không khăng
khăng từ chối nhận tiền, kiên quyết truy tố tôi tới cùng, để tôi phải ngồi tù
vì đã gây tai nạn giao thông đi. Đã nhận tiền rồi, việc cũng trôi qua bao
nhiêu năm rồi, cô còn định gây chuyện đến bao giờ? Điền Điền, cô như vậy
là có ý gì?”

“À, được lắm! Liên Gia Kỳ, không phải chỉ là năm trăm nghìn tệ sao?

Anh được đấy, tôi nhất định sẽ trả lại toàn bộ. Anh đừng tưởng có mấy
đồng tiền thối tha đó là ghê gớm lắm. Nếu anh cho rằng năm trăm nghìn tệ
có thể mua được một mạng người thì anh cứ chờ mà xem. Đợi tôi kiếm đủ,
tôi cũng lái xe đâm chết bố anh.”

Hai người đều mất lý trí, lời nói càng lúc càng gay gắt. Điền Điền quá

giận còn buột miệng lôi cả bố Liên Gia Kỳ ra. Thực ra cô cũng chẳng có ý
gì khác, chỉ là “ăn miếng trả miếng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.