LƯỠNG QUẢNG HÀO KIỆT - Trang 248

Tiêu Dịch Nhân bình tĩnh lão luyện, rất ít khi sai lầm, lần này hắn cản
nhầm, sắc mặt không hỏi thoáng hồng, thất thời không khôi phục lại được,
đây là lần đầu tiên hắn thất thủ trước mặt phụ nữ. Đây cũng là lần đầu tiên
hắn gặp Đường Phương, thiếu nữ này khiến cho hắn có cảm giác không thể
coi thường.

Đường Phương chạy tới bên vách đá, đứng lại, tóc dài bay loạn, tóc đen
như nước, phấp phới như làn mưa giữa đêm đen. Nàng cúi đầu xuống, nhìn
nước sông cuồn cuộn, khuôn mặt xinnh đẹp đầy lạnh lùng, sát khí.

Lần này, mọi người đều không ai dám tùy tiện hành động, chỉ cần khẽ
động, Đường Phương bước tới một bước thì thực là như tìm kim đáy bể.
Chẳng ai có thể nhìn rõ vẻ mặt Đường Phương, cũng không ai biết được
nàng đang nghĩ gì.

Tiêu Khai Nhạn lên tiếng:

- Đường cô nương, cô không thể chết, cô chết rồi thì không thể báo thù cho
Thu Thủy nữa.

Tiêu Dịch nhân cũng nhanh chóng khôi phục sự điềm tĩnh:

- Nếu Thu Thủy rơi xuống dưới, nước sông chảy xiết, liên tiếp không
ngừng, dù cô có xuống cũng vô dụng, không cứu được nó đâu.

Mã Cảnh Chung cũng không nhịn được phải lên tiếng. Tuy hắn không cách
nào cứu trợ Tiêu Thu Thủy, nhưng khoảnh khắc Tiêu Thu Thủy trúng kiếm
chịu trượng, rơi xuống vách đá, hắn đã tận mắt chứng kiến:

- Đường cô nương, Tiêu tam hiệp trước trúng một kiếm của Khuất Hàn
Sơn, sau lại chịu một gậy của Bành Cửu rồi mới rơi xuống dưới sông, cô dù
có tìm thấy cậu ấy cũng vô dụng thôi.

... Vô dụng thôi. Cũng có nghĩa là chết rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.