LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 116

Lệ Trọng Mưu đánh giá, thân thể không chạm vào Ngô Đồng nhưng lời

nói của anh chẳng khác việc găm ngàn vạn mũi dao vào người cô. Anh thấy
cô nắm chặt tay, cắn môi. Biểu tình này, lại định diễn trò sao?

Lệ Trọng Mưu cứ tưởng cô sẽ “tặng” cho anh một cái tát, cô lại không có

động tĩnh gì.

Cô yên lặng lui về phía sau, tránh xa anh.

********************************

Lùi bước dễ dàng như vậy? Không phủ nhận? Thuận theo ý của anh?

Lệ Trọng Mưu tiến đến sát tai Ngô Đồng, khoảng cách đủ để chỉ hai

người nghe thấy: “Đúng, con trai tôi tôi muốn gặp, nhưng hình như cô hiểu
sai ý tôi rồi. Ý của tôi, là chúng tôi sẽ không bao giờ nhìn thấy mặt cô nữa.”

Không bao giờ nhìn thấy cô…

Một câu nói khiến cô thất thần.

Mấy vị luật sư chứng kiến hết thảy hành động của hai người.

Trực giác mách bảo Hướng Tá sắp có chuyện không tốt xảy ra, người

phụ nữ đó sẽ không chịu thua nhanh thế chứ? Bảo anh thỏa hiệp ư?

Anh định tiến lên thì bị luật sư của Lệ Trọng Mưu giữ chặt. Vị này có

quan hệ khá tốt với Hướng Tá, ông ta nhắc nhở anh: “Nếu tôi nhớ không
lầm, bảy năm trước công ty của cha anh bị Lệ Trọng Mưu thâu tóm. Bây
giờ, anh muốn sự nghiệp của mình cũng bị hủy hoại à?”

Thật ra Hướng Tá không hề e sợ điều đó, anh dứt khoát đẩy ra. Dậm

chân đi đến chỗ Ngô Đồng. Anh giật mình, vì Ngô Đồng đang giơ tay
hướng đến mặt của Lệ Trọng Mưu…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.