LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 117

“Bốp!!!”

Tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt! Bên sườn mặt phải của Lệ Trọng

Mưu trúng một cái tát.

Lệ Trọng Mưu sững sỡ.

***********************

“Tóc —— ”

Nước mắt của cô rơi lên mu bàn tay Lệ Trọng Mưu.

Trong nháy mắt, đầu óc Lệ Trọng Mưu đình trệ.

****************************

Nhận của cô một bạt tai, giờ đây lại thấy cả những giọt lệ tuôn rơi trên

hai gò má.

Cứ ào ạt chảy xuống, không chịu ngừng lại.

Lệ Trọng Mưu đứng trơ ở đó, cô lấy tay quệt đi nước mắt, nhìn thẳng

vào anh: “Lệ Trọng Mưu, anh…anh…”

Cô nấc nghẹn, tay cô bịt miệng, run rẩy. Trái tim Lệ Trọng Mưu như bị

ai bóp mạnh, có chút đau đớn, anh thở dốc.

Dường như cô cũng không thể điều chỉnh được hô hấp của mình, mãi

mới nói được thành câu hoàn chỉnh: “…anh đừng khinh người quá đáng!”

Ngô Đồng chạy khỏi tầm mắt mọi người, tiếng bước chân lạc lõng vang

vọng trong hành lang dài tĩnh mịch, mãi không dứt.

Hướng Tá đuổi theo cô, anh không hiểu tình trạng bây giờ thế nào, anh

nhanh chóng chạy đi, lúc qua người Lệ Trọng Mưu, cánh tay anh còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.