LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 505

Đầu vai Lệ Trọng Mưu bị đẩy sang một bên, lực đẩy ấy xâm nhập vào

lục phủ ngũ tạng, không chút suy nghĩ, anh chộp qua kéo cổ tay cô, giọng
nói càng thêm lạnh lẽo: “Mặc quần áo rồi đi ra ngoài. Ngay. Bây. Giờ!”

“Anh luôn miệng nói yêu em, muốn kết hôn với em, nhưng căn bản cho

tới lúc này, anh chưa từng tin tưởng em!”

Luôn miệng? Yêu?

Không phải cô dựa vào tình yêu của anh, rồi lấy chính nó để làm tổn

thương anh đấy sao?

Anh đã trải qua sự sợ hãi, suy sụp, thống khổ, đau đớn, anh không kịp

vực dậy sau những nỗi đau mà cô gây nên cho mình.

“Cô thực sự nghĩ rằng chỉ có ba tháng là có thể thu phục được tôi, chạm

được đến trái tim tôi sao? Cô nghĩ xem tại sao tôi cưới cô? Tất cả những gì
tôi làm chỉ là vì đứa con.”

Dường như tất thảy hành động sai lầm trước kia của anh cùng tấn công

một lượt, câu nói của Lệ Trọng Mưu đã phủ quyết hết cả, mọi chuyện.

Yêu? Đừng có mơ!

Lệ Trọng Mưu nắm cằm Ngô Đồng, ép mặt cô đến gần, khuôn mặt góc

cạnh của anh như một loài hổ dữ, anh đã mất hết tỉnh táo khi nhìn vào
gương mặt cô.

Như thể chỉ muốn ép vỡ gương mặt này để thấy được lòng cô ra sao.

Thấy cô đau đớn, Lệ Trọng Mưu chợt thấy dễ chịu, anh tháo chiếc nhẫn

của mình ra trước mặt cô, đi đến trước cửa sổ.

Mở cửa, vung tay, ném đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.