LƯU LUYẾN KHÔNG QUÊN - Trang 510

Vì chuyện của Đồng Đồng, cha cô gần như đã đoạn tuyệt quan hệ hai lần

với cô, cũng không cho phép ai trong nhà liên lạc. Có một lần, Ngô Đồng
muốn đến không được, muốn đi chẳng xong,

“Có rảnh thì về nhà một chuyến, ba thấy tin em giàu to rồi nên đồng ý.

Em đưa Đồng Đồng về, nhận lỗi với ba, chắc chắn ông sẽ nguôi giận.”

Cô nghe anh nói, không trả lời, đột nhiên hỏi lại: “Anh, không phải anh

cũng nghĩ em như vậy chứ?”

Ngô Vũ sửng sốt. Chần chừ không đáp lại.

Ngô Đồng tự biết câu trả lời.

Họ cũng giống như những người ngoài kia, không tin cô có thể có tình

yêu với một người đàn ông xa vời như vậy, thà tin rằng cô bán con trai
mình đổi lấy vinh hoa phú quý, làm mất mặt gia đình.

Ngô Đồng và con trai cùng ăn sáng, Đồng Đồng liếc mắt một cái cũng

nhận ra mẹ không ổn, thằng bé an ủi cô: “Sao một ngày không gặp ba mà
mẹ có thể thế này chứ? Không được như vậy.”

Nói xong còn cười trộm.

Mấy người giúp việc bên cạnh cũng che miệng cười cười, Ngô Đồng

miễn cưỡng cong khóe miệng: “Nói bậy bạ gì đó, mau ăn nhanh lên.”

Đồng Đồng nói: “Hôm qua ba gọi điện cho con, bảo là ba bận công tác,

không về ngủ được. Đàn ông phải lấy…” Thằng bé cố nhớ lại lời Lệ Trọng
Mưu, học theo khẩu khí của anh: “…Đàn ông phải lấy sự nghiệp làm
trọng.”

Thằng nhóc không nói thêm gì nữa, Ngô Đồng sợ mình sắp không thể

che giấu nổi, né tầm mắt con, cô hờn giận: “Mẹ cũng muốn lấy sự nghiệp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.